Kiều ở lầu Ngưng Bích thực chất là bị giam lỏng .Nàng trơ trọi giữa một không gian mênh mông, hoang vắng . Cảnh "non xa", "trăng gần" gợi hình ảnh lầu Ngưng Bích đơn độc, chơi vơi giữa mênh mông trời nước. Từ trên lầu cao nhìn ra chỉ thấy những dãy núi mờ xa, những cồn cát bụi bay mù mịt . Cái lầu trơ trọi ấy giam một thân phận trơ trọi , không một bóng hình thân thuộc bầu bạn, không cả bóng người . Hình ảnh "non xa" "trăng gần ", "cát vàng","bụi hồng" có thể là cảnh thực mà cũng có thể là hình ảnh mang tính ước lệ để gợi sự mênh mông,rợn ngợp của không gian, qua đó diễn tả tâm trạng của Kiều.