điểm nhấn của bài thơ chính là hình ảnh của đèo ngang với tác giả trong hai câu thơ cuối. thông qua biện pháp nghệ thuật tương phản đối lập qua hình ảnh trời, non, nước với mảnh tình riêng cảnh Đèo Ngang càng trở nên bao la, rộng lớn bao nhiêu thì hình ảnh con người lại càng trở nên nhỏ bé, cô độc bấy nhiêu. con ngươi nơi đây thật nhỏ bẽ giữa cảnh thiên nhiên bao la, rộng lớn của đèo ngang, cái rộng lớn ấy cũng chính là nỗi cô đơn thầm kín đến tột cùng của tác giả đtặ trong nỗi tình riêng chật hẹp làm gợi lên tính chất tương phản giữa cảnh và tình. '' ta với ta'' là chỉ 1 người, 1 nỗi cô đơn lạnh lẽo không tìm ai lãi bày được.
hok tốt
nếu được cho mk xin hay nhất