Con người thường có rất nhiều quan niệm về thời gian, nổi bật trong số đó là sự quý trọng thời gian. Thời gian là thứ gì đó chúng ta không thể định nghĩa được cụ thể, chỉ có thể hiểu là thứ vô hình, chầm chậm trôi qua từng ngày. Đó là thứ vô hình, được tính bằng tích tắc, bằng giây, bằng phút, giờ,... Thời gian quý giá như vậy bởi lẽ nó một đi không trở lại, con người chẳng thể nào níu kéo mãi được 1 khoảnh khắc từ quá khứ. Nó như như mũi tên đã bắn đi nên không lấy lại được. Thời gian giúp con người ta khôn lớn, trưởng thành, lao động, làm mọi thứ cần thiết trong cuộc sống. Nó tạo ra giá trị tiền bạc dưới bàn tay lao động của con người. Thời gian là vô giá bởi nó sẽ đem lại cho người biết trân trọng nó, sử dụng nó hợp lí vinh quang, niềm vui và hạnh phúc. Thời gian là báu vật của cuộc sống. Thời gian chính là liều thuốc làm quên đau khổ, dập tắt oán thù, xoa dịu nóng giận, ghen ghét. Thời gian cũng có thể chữa được những vết thương lòng. Tâm hồn, phẩm chất, giá trị con người được thanh lọc và khẳng định qua thời gian. Vì vậy, lãng phí thời gian, không biết trân trọng nó khiến con người sẽ có cảm giác nuối tiếc, hụt hẫng về những giá trị đã qua. Tuy nhiên, quý trọng thời gian không có nghĩa là sống vội, sống gấp, sống chỉ biết tận hưởng mà cần sống, học tập, lao động và cống hiến cho xã hội. Mỗi con người phải ý thức được giá trị của thời gian, sống đẹp trong từng ngày của hiện tại, trân trọng từng phút giây.