Có ý kiến cho rằng, hai khổ thơ đầu của bài thơ ông đồ đã dựng lên một bức trai hài hòa tuyệt diệu giữa thiên nhiên - con người - thời thế. Thật vậy, khổ thơ đầu gợi nên cảnh thiên nhiên, địa điểm nơi ông đồ làm việc. Đó là vào mùa xuân - mùa đẹp nhất trong năm với cảnh thiên nhiên là "hoa đào nở". Hình ảnh hoa đào nở tươi thắm nay lại thêm “mực tàu giấy đỏ” làm mọi nét vẽ trong bức tranh tả cảnh ông đồ thời kỳ huy hoàng này đậm dần lên, rõ nét, tươi vui, tràn đầy sức sống. Với từ “lại”, tác giả đã cho thấy sự gắn bó lâu dài giữa ông đồ với mùa xuân, công việc viết chữ của ông đồ không chỉ diễn ra trong một năm mà đã từ mùa xuân năm này qua mùa xuân năm khác. Thời thế của ông đồ được thể hiện ở khổ thơ thứ hai. Bao nhiêu người đều quan tâm tới ông đồ và thưởng thức tài năng của ông. Nhà thơ còn dùng nghệ thuật so sánh " Hoa tay thảo những nét như phượng múa rồng bay" làm toát lên khí chất trong từng nét chữ của ông đồ. Qua đó, tác giả gửi gắm sự kính trọng, ngưỡng mộ, nâng niu nét đẹp văn hóa truyền thống của dân tộc. Tóm lại, hai khổ thơ đầu của bài thơ ông đồ đã dựng lên một bức trai hài hòa tuyệt diệu giữa thiên nhiên - con người - thời thế.