-Từ cuối thế kỷ XV đến nửa đầu thế kỷ XVII, nông nghiệp sa sút, mất mùa đói kém liên miên, bị chiến tranh tàn phá
-Từ nửa sau thế kỷ XVII, tình hình chính trị ổn định, nông nghiệp ở Đàng Trong và Đàng Ngoài phát triển:
+Ruộng đất ở cả 2 đàng mở rộng, nhất là ở Đàng Trong.
+Thủy lợi được củng cố.
+Giống cây trồng ngày càng phong phú.
+Kinh nghiệm sản xuất được đúc kết.
Ở Đàng Trong: ruộng đất nhanh chóng mở rộng, đất đai phì nhiêu, thời tiết thuận lợi, trồng lúa, hoa màu, cây ăn trái. Ở cả 2 Đàng chế độ tư hữu ruộng đất phát triển. Ruộng đất ngày càng tập trung trong tay địa chủ.
Đàng ngoài không phát triển là do:
- Do hậu quả của chiến tranh nên nông nghiệp chậm phát triển.
- Nông nghiệp bị phá hoại nghiêm trọng.
- Ít quan tâm đến thủy lợi và tổ chức khai hoang.
- Nông dân phải bỏ đi phiêu bạc ở nơi khác
Kinh tế ở Đàng trong của chúa Nguyễn phát triển là vì:
- Chúa Nguyễn chăm lo đến thủy lợi và tổ chức khai hoang.
- Chính quyền tổ chức di dân đi khai hoang , cấp công cụ, lương ăn, lập thành làng - ấp .
- Nhờ quá trình khai hoang và điều kiện tự nhiên thuận lợi nên nông nghiệp ở Đàng trong phát triển rõ rệt, nhất là vùng đồng bằng Sông Cửu Long năng suất lúa rất cao.