Cái điệu của nhân vật Phương Định ở đây chính là sự tự ý thức về cái đẹp của bản thân mình. Người con gái thanh niên xung phong nơi chiến trường vẫn gìn giữ, vẫn mang theo vẻ đẹp nữ tính và thực sự là bông hoa rực rỡ trên con đường Trường Sơn bom đạn. Cái đẹp nữ tính, cái kiêu kì, cái uyển chuyển đấy làm ta thêm quý mến, thêm khâm phục sự dũng cảm, khâm phục trái tim và tình cảm ấm nóng nơi họ.