1, Tự sự
2, Nội dung chính của đoạn văn: tình yêu thương, sự gắn bó và cách đối xử ngập tràn lòng nhân ái, tình yêu thương của lão Hạc dành cho cậu Vàng - kỷ vật duy nhất của con trai ông để lại.
3,
Hình ảnh ẩn dụ "ngày cũng như đêm": ngày nào cũng như ngày nào, chẳng có gì thay đổi, tẻ nhạt, buồn chán.
4,
- Trường từ vựng gia đình: đứa cháu bé, bố, cưới vợ, con trẻ, làm bạn, đứa con cầu tự
- Trường từ vựng giận dữ: nhìn trừng trừng, to tiếng dọa, nạt, sừng sộ.
5,
a, Nhân vật được Lão Hạc gọi là bố cậu Vàng là con trai của lão.
b,
Dấu ba chấm trong các câu văn trên có tác dụng tạo nên giọng điệu ngập ngừng, chừng như suy nghĩ, trăn trở về nhiều băn khoăn nghĩ về con trai của lão. Từ đó, câu văn cũng thể hiện được tình yêu và sự suy nghĩ về con trai của lão Hạc
c,
Trò chuyện với cậu Vàng nhưng lão Hạc thực ra đang thể hiện sự yêu quý, nhớ mong cậu con trai đang ở xa chưa trở về của mình vì cậu Vàng là kỷ vật, là người bạn duy nhất bầu bạn trong những năm tháng tuổi già cô đơn của lão Hạc.