Ở hai câu thơ luận, cảnh thu được cảm nhận trên bầu trời và ngõ vắng. Không gian của bức tranh thu được mở rộng cả về chiều cao và chiều sâu. Hình ảnh bầu trời mùa thu trong xanh thường được xuất hiện trong thơ của Nguyễn Khuyến. Từ láy "lơ lửng" vừa gợi lên hình ảnh đám mây dừng lại giữa lưng trời vừa gợi tả trạng thái mơ màng của thi nhân. "Tầng mây lơ lửng" gợi tả cảm giác thanh nhẹ, yên bình, tĩnh lặng. Hình ảnh "trời xanh ngắt" cũng gợi hình gợi cảm. Sắc xanh của mùa thu lại được tiếp nối nhưng không phải là màu xanh dịu nhẹ, mát mẻ của nước, của cây mà là xanh thuần một màu trên diện rộng. Đó là hình ảnh đặc trưng của bầu trời mùa thu xứ Bắc. Hình ảnh làng quê Bắc Bộ hiện lên qua chi tiết "ngõ trúc quanh co", gợi tả không gian hẹp và kéo dài, uốn lượn, bao trùm trong màu xanh mát của cây lá. Đó cũng là hình ảnh bình dị, quen thuộc mà nên thơ, lãng mạn của làng quê Việt Nam. Tuy không gian được mở rộng cả về chiều cao và chiều sâu nhưng vẫn là không khí yên tĩnh, vắng lặng. Các chuyển động của sóng, của lá đều rất nhẹ, rất khẽ, không đủ để tạo nên âm thanh. "Ngõ trúc quanh co" thì "khách vắng teo", vắng tiếng, vắng người, không gian yên ả, tĩnh lặng. Hai câu thơ miêu tả không gian tĩnh lặng và thanh vắng với những hình ảnh vừa quen thuộc vừa bình dị, vừa nên thơ của làng quê Việt Nam, gợi tả hồn thu xứ Bắc.