Câu 1: Đoạn trích trên trích trong văn bản tức nước vỡ bờ. Tác giả là Ngô Tất Tố
Câu 2: Phương thức biểu đạt chính là tự sự. Nội dung đoạn trích kể về cuộc vùng lên của chị Dậu chống lại tên cai lệ thô bạo, máu lạnh để bảo vệ chồng. Qua đó, ta thấy được bộ mặt vô nhân tính của bọn cai trị và tình cảnh khốn khổ của người nông dân Việt Nam trước cách mạng. Đồng thời, đoạn trích đã khái quát được quy luật đấu tranh: tức nước vỡ bờ, con giun xéo lắm cũng quằn.
Câu 3:Cai lệ là viên cai chỉ huy một tốp lính lệ( cai: viên chỉ huy cấp thấp nhất trong quân đội chế độ thực dân phong kiến; lệ: lính phục vụ hầu hạ nơi quan nha). Tên cai lệ này đã bóc lột nông dân nặng nề, và thu thuế .
Câu 4:
Ở phần dầu của đoạn trích do có sự cách biệt về địa vị, hoàn cảnh, thái độ, tính cách giữa các nhân vật cho nên cách xưng hô cũng rất cách biệt.
Chị Dậu, người dân thấp cổ bé họng lại đang thiếu sưu nên phải hạ minh, nhịn nhục, xưng hô là cháu, nhà cháu - ông.
Còn cai lệ, người nhà lí trưởng cậy quyền, cậy thế nên rất hống hách, xưng hô là ông - thằng kia, mày.
Sang đoạn sau, cách xưng hô thay đổi. Chị Dậu chuyển sang tôi – ông, dấu hiệu của sự phản kháng. Sau đó, không thể chịu được nữa, chị Dậu đã đứng lên, với vị thế của kẻ ngang hàng, trực diện với kẻ thù và chuyển sang bà – mày. Đó là hành vi thể hiện sự “tức nước – vỡ bờ”, sự tự vệ cần thiết để bảo vệ chồng của chị
Câu 5:
- Nhan đề “tức nước vỡ bờ” thể hiện quy luật: Có áp bức sẽ có đấu tranh, con người sẽ vùng lên phản kháng khi bị đè nén bởi áp bức, bất công.
- Đặt tên như vậy là thỏa đáng, phù hợp với diễn biến câu chuyện và hoàn cảnh của của chị Dậu.
Một số thành ngữ có ý nghĩa tương tự là:con giun xéo lắm cũng quằn,