Văn bản Rằm tháng giêng đã cho thấy vẻ đẹp tâm hồn của Bác. Đó là sự hòa hợp, thống nhất giữa tâm hồn nghệ sĩ với cốt cách của người chiến sĩ. Lời thơ có nhiều hình ảnh thiên nhiên đẹp, có màu sắc cổ điển mà bình dị, tự nhiên. Hai câu thơ đầu miêu tả cảnh thiên nhiên đầy chất thơ nơi vùng rừng Tây Bắc. Ta có thể hình dung trong cảnh giữa đêm rằm tháng giêng, trăng sáng lồng lộng soi rõ cảnh sông nước. Tác giả còn nhấn mạnh từ ''xuân'' bằng cách điệp từ được nhắc lại tới 3 lần, cho ta thấy một không gian đầy thơ mộng, tràn đầy sắc xuân. Những câu cuối bài đã nói rõ lên tâm hồn cùng con người của Bác. Tác giả giới thiệu cho người đọc không khí bàn việc nước. Câu cuối là những hình ảnh tiếp tục miêu tả ánh trăng. Đêm đã về khuya, công việc vừa bàn xong, Bác và mọi người vừa được nghỉ ngơi, ánh trăng như chảy tràn đầy khoang thuyền. Qua đó, ta thấy được một tâm hồn nhạy cảm, lãng mạn, yêu thiên nhiên ẩn trong con người Bác. Bác là người thật có tâm hồn thi sĩ, dù vừa bàn bạc việc quân , trong người đang mệt mỏi nhưng Bác vẫn cảm nhận được, thưởng thức được cái đẹp hiền hòa, thơ mộng của thiên nhiên. Bác còn là người có lòng yêu nước sâu nặng, có phong thái ung dung, lạc quan, Bác luôn tin vào lòng dân, tin cuộc kháng chiến nhất định thắng lợi.