Đáp án đúng: Giải chi tiết:* Nhan đề: - Cố ý tạo nên điệp âm “ang” -> âm mở -> gợi sự mênh mông, lớn rộng -> dòng sông hiện lên không chỉ là tràng giang mà còn là đại giang -> không gian mang tầm vũ trụ. - Từ Hán Việt -> mang sắc thái cổ kính -> không chỉ dài và rộng từ góc nhìn địa lý mà còn có chiều sâu từ góc nhìn lịch sử. - Thay vì tên riêng gọi bằng tên chung -> khái quát. *Lời đề từ:“Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài” - Hé mở hoàn cảnh sáng tác. - Định hướng cách hiểu về nội dung và cảm xúc chủ đạo của bài thơ: + Nội dung: viết về không gian rộng lớn mang tầm vũ trụ: có chiều rộng bát ngát của bầu trời, có chiều dài vô tận của dòng chảy, chiều cao giữa trời và nước. + Cảm xúc chủ đạo: “bâng khuâng” là cảm giác lạc lõng, hoang mang giữa không gian choáng ngợp, “nhớ” là cảm xúc hoài niệm về một điều gì đó đã khuất xa trong không gian và lùi xa trong thời gian. -> xúc cảm chung của con người bao đời nay.