A. Mở bài
- Giới thiệu tác giả, tác phẩm
- Khái quát nội dung
- Dẫn dắt vấn đề
B. Thân bài
- Hình ảnh "bến cô liêu" nhỏ bé, lạc lõng đến tội nghiệp.
- Những hình ảnh quen thuộc:
+ những cánh bèo mặt nước,
+ những bãi bờ với những cây cỏ tiếp nối bên tràng giang đến tận chân trời.
- Hình ảnh của thân phận con người: bèo dạt về đâu (lạc loài, trôi nổi). Cảm giác cô đơn khiến nhà thơ muốn tìm đến một sự gần gũi, một sự kết nối, rồi để thấm thía một sự đơn độc trọn vẹn.
- Hai từ "không" trong hai câu thơ như hai cái lắc đầu buồn bã. Chỉ có con người đơn độc giữa không gian vô tình, vô cảm.
- hình ảnh một rặng núi xa, những đám mây bạc từ mặt đất chầm chậm dâng cao.
- bức tranh cổ: chỉ có một cánh chim đơn độc, không phải một đàn chim vẫn bay trong những bức tranh chiều quen thuộc.
- Dùng điệp từ "dợn dợn" để nói về sóng trên tràng giang mà nói về tâm trạng của chính mình : một cảm giác ngất ngây choáng váng.
C. Kết bài
- Đánh giá chung
- Nêu cảm nghĩ