Dịp cuối tuần vừa rồi em cùng gia đình đi chơi biển. Mặc dù đã nhiều lần đến đây chơi nhưng chưa bao giờ em cảm thấy hết hứng thú với biển cả. Lần này nhà em quyết định ở lại qua đêm, vì vậy em có dịp được ngắm hoàng hôn trên biển trọn vẹn nhất.
Xe ô tô dừng lại trước nhà nghỉ, em vội vàng lên sắp xếp hành lý rồi chạy thật nhanh ra biển. Ôi, biển chiều mới đẹp làm sao! Từng con sóng nhấp nhô xô vào dìa cát cuốn trôi những viên sỏi trắng muốt. Cả một vùng trời nhuốm màu đỏ cam rực rỡ. Ông mặt trời khổng lồ từ từ chui xuống đường chân trời phía xa, xung quanh là những dải mây bồng bềnh đỏ hồng chúm chím. Nước biển không xanh ngắt mà đỏ như màu phù sa do ánh chiều tà đổ lên.
Trên bờ người tắm biển đã thưa dần, sóng cuộn tung bọt trắng xóa, cuốn trôi đi những dấu chân người lớn nhỏ trên bãi cát. Em đứng gần bờ biển, dang hai tay tận hưởng gió lùa vào quần áo mát rượi. Không xa, hàng dừa nghiêng ngả tán lá như hòa cùng khúc hát của đại dương. Chẳng mấy chốc mà ông mặt trời chìm xuống hẳn, chỉ còn lại vệt đỏ dài và những chú mòng biển lốm đốm bay. Thay vào đó, trên bờ xuất hiện những nhóm đốt lửa ngồi nướng cá, mực, trò chuyện rôm rả sôi động cả vùng biển.
Cảnh hoàng hôn trên biển thật đẹp. Em đã từng ao ước nhà ở gần biển để có thể sáng trưa chiều tối đều có thể ngắm cho chán chê. Em yêu biển biết bao.