Một ống EABCDF hở hai đầu có phần dưới là một hình nón A.a) cao hơn mực nước bên ngoài ống; b) có. B.a) bằng mực nước bên ngoài ống; b) có. C.a) bằng mực nước bên ngoài ống; b) không. D.a) cao hơn mực nước bên ngoài ống; b) không.
Áp lực: \(F = p.S\) Áp suất chất lỏng: \(p = d.h\) Thể tích hình trụ: \(V = S.h\) Đáy bị rời ra khi áp lực bên trong đáy lớn hơn áp lực bên ngoài đáy.Giải chi tiết:a) Gọi độ sâu từ mặt thoáng đến đáy BC là h.Chiều cao mực nước trong ống là \({h_1}\).Tiết diện đáy BC là S.Áp lực do nước tác dụng lên mặt ngoài đáy BC là:\(F = p.S = d.h.S\) Áp lực do nước tác dụng lên mặt trong đáy BC là:\({F_1} = {p_1}.S = d.{h_1}.S\) Đáy BC rời khỏi ống khi:\({F_1} \ge F \Rightarrow d{h_1}S \ge dhS \Rightarrow {h_1} \ge h\) Vậy đáy BC bắt đầu rời khỏi ống khi mực nước trong ống ngang bằng với mực nước bên ngoài ống.b) Áp lực do nước tác dụng lên mặt ngoài đáy BC là:\(F = p.S = d.h.S\) Giả sử ống hình trụ có tiết diện bằng diện tích đáy BCĐáy bình hình trụ bắt đầu rời khỏi bình khi mực nước trong bình bằng mực nước ngoài bìnhTrọng lượng của nước trong bình hình trụ là:\({P_1} = d.V = d.S.h = F\) Ống EABCDF có tiết diện nhỏ dần khi lên trên → trọng lượng của nước khi ở cùng độ cao h so với trọng lượng nước trong bình hình trụ: \(P < {P_1}\) Khi đặt tấm sắt có trọng lượng P, áp lực bên trong đáy BC là:\({F_2} = P \Rightarrow {F_2} < F \to \) đáy BC không bị rời ra.