Nhân vật trữ tình luôn coi vầng trăng là bạn họ thưởng trăng một cách hiền hoà , trăng như thú vui tao nhã của nhà thơ. Nhìn vào ánh trăng đen soi sáng cả một quãng trời chúng ta sẽ có thể giác ngộ được nhiều điều, ở đây cái " giât mình " của tác giả Nguyễn Duy là cái giặc mình để thức tình , để nhận ra nhiều điều mình thiếu sót , để nhận ra con đường của mình ả để nhận ra mình là ai . Cái giật mình đã đánh thức được tầm nhìn của tác giả về cuộc sống chúng ta hãy sống chậm lại để hưởng trọn vẹn cuộc sống hơn .
chúc bạn học tốt nhé !!