Khổ thơ thứ nhất là những cảm nhận ban đầu của nhà thơ về cảnh sang thu của đất trời:
“Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về”
Nhà thơ cảm nhận mùa thu sang một cách đầy bất ngờ" bỗng nhận ra hương ổi", làn hương đặc biệt của mùa thu miền Bắc được cảm nhận từ mùi ổi chín rộ. Mùi hương ổi ấy " phả vào trong gió se" gợi ra độ đậm nhất, thơn nồng quyến rũ, hoà vào trong gió heo may của mình thì lan toả khắp không gian tạo ra một mùi thơm ngọt mát của những trái ổi chín vàng. Hạt sương sớm mai cũng như có tâm hồn, có cảm nhận riêng cũng nhẹ nhàng, thong thả qua ngưỡng cửa của mùa thu, chậm rãi bước chân sang camhs cửa của mùa thu. Sự góp mặt của làn sương buổi sớm cùng với hương ổi đã làm con người giật mình thảng thốt: "Hình như thu đã về". Nhà thơ giật mình, hơi bối rối, hình như còn có chút gì chưa thật rõ ràng trong cảm nhận, tâm hồn thi sĩ biến chuyển nhịp nhàng với phút giao mùa của cảnh vật.