`-`Câu `1``)`
`->`Phân tích thái độ của người anh:
`-`Ban đầu người anh xem thường, tỏ ý chế giễu khi thấy em mình vẽ, còn gọi em mình là Mèo- ngụ ý lem nhem như mèo.
`-`Khi tài năng của em được phát hiện `->` Người anh không vui, nghen tị với Mèo, cảm thấy bị xa lánh, bản thân không có tài năng, năng lực
`-`Khi phát hiện nhân vật trong bức tranh của Mèo là mình `->` Người anh ngỡ ngàng, hãnh diện nhưng cũng có phần xấu hổ. Ngỡ ngàng vì không ngờ em gái lại vẽ mình, hãnh diện vì nhân vật trong tranh( bản thân mình dưới cái nhìn của Kiều Phương) rất đẹp, vô tư, mộng mơ. Sau cùng là xấu hổ vì bản thân đã không đối xử tốt với em, không xứng đáng được em vẽ.
`=>`Diễn biến tâm lí nhân vật linh hoạt qua từng tình huống
`-`Câu `2``)`
`->`Cảm nghĩ của em về nhân vật Kiều Phương: có khả năng sáng tạo( Cô bé thường chế ra những màu vẽ với nhiều màu khác nhau: đỏ, vàng, xanh, đen…), tài năng hội họa và đặc biệt là một trái tim nhân hậu, trong sáng, đáng yêu