Trong đoạn thơ, nhà thơ đã sử dụng thành công hình ảnh liệt kê: vàng hoa bí, hồng tím giậu mồng tơi, đỏ đôi bờ râm bụt, hoa sen trắng tinh khôi. CÙng với đó, là hình ảnh so sánh "quê hương mỗi người chỉ một" với "chỉ một mẹ thôi". Các biện pháp tu từ đã giúp lời thơ thêm sinh động, gợi hình, gợi cảm. Đồng thời còn tạo nhịp điệu khiến câu thơ hay hơn. Trước mắt bạn đọc đã có được hình dung cụ thể về vẻ đẹp mộc mạc, bình dị của làng quê. Vẻ đẹp quê hương thân thuộc, gắn bó trong từng cảnh, từng người. Bạn đọc còn cảm nhận được sự yêu mến, tự hào, trân trọng, ngợi ca mà Đỗ TRung Quân gửi đến mảnh đất quê hương mình.