a, Nhân vật mẹ tôi trong đoạn trích là nhân vật mẹ bé Hồng
b,
Hồng cảm nhận tình mẫu tử bằng thị giác (Gương mặt mẹ tôi vẫn tươi sáng với đôi mắt trong, và nước da mịn làm nổi bật màu hồng của hai gò má), khứu giác (những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu), xúc giác (những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt), thính giác (Con nín đi! Mợ đã về với các con rồi mà)
c,
Phép so sánh "khác gì cái ảo ảnh của một dòng nước trong suốt chảy dưới bóng râm đã hiện ra trước con mắt gần rạn nứt của người bộ hành ngã gục giữa sa mạc"
Phép so sánh này đã so sánh việc nhìn thấy mẹ của Hồng cũng giống với việc người bộ hành đã gục ngã ở sa mạc nhìn thấy dòng nước. Từ đó, ta thấy được Hồng thực sự khát khao được gặp mẹ, nhưng Hồng cũng chỉ lo đó chỉ là ảo ảnh mà thôi. Niềm khát khao gặp mẹ của Hồng cũng giống như niềm khát khao uống nước của người đi trên sa mạc đã sắp gục ngã vì thiếu nước. Tác dụng: khắc họa, diễn tả chân thực và sinh động tình cảm, nỗi nhớ mong và khát khao tột cùng được gặp mẹ và được mẹ yêu thương của Hồng