1)a)Đoạn trích trên uốn ca ngợi đức tính giản dị của Basc.
`-` Bữa cơm chỉ có vài ba món rất giản đơn, lúc ăn Bác không để rơi vãi một hột cơm, ăn xong, cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn còn lại thì được sắp xếp tươm tất.
`-` Cái nhà sàn của Bác vẻn vẹn chỉ có vài ba phòng, và trong lúc tâm hồn của Bác lộng gió thời đại, thì cái nhà nhỏ đó luôn luôn lộng gió và ánh sáng, phảng phất hương thơm của hoa vườn, một đời sống như vậy thanh bạch và tao nhã biết bao!
b)Phép liệt kê:việc cứu nước, cứu dân đến việc rất nhỏ, trồng cây trong vườn, viết một bức thư cho một đồng chí, nói chuyện với các cháu miền Nam, đi thăm nhà tập thể của công nhân, từ nơi làm việc đến phòng ngủ, nhà ăn...”
`=>` Liệt kê tăng tiến
c) `-` Học tập thật tốt,dành nhiều điểm cao để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ.
`-` Rèn luyện chăm chỉ và lễ phép với thầy cô giáo.
2) Quan phụ mẫu là một tên độc ác,vô nhân tính.Hắn đi hộ đê nhưng lại mang đi phụ đê vô ích,chỉ để hưởng lạc.Đoạn văn còn cho thấy hình ảnh trái ngược giữa dân phu và tên quan.Những người dân phu bị bóc lột,khổ sở chống lại khúc đê sắp vỡ.Trong khi đó,tên quan điềm nhiên chơi bài.Tên quan phụ mẫu là một kẻ thờ ơ,vô trách nhiệm,vô nhân tính.Ngoài kia,người dân nào đắp,nào cừ,kẻ thuổng,người cuốc ......Trong đình,tên quan ngồi rung đùi,hưởng lạc.Tay trái cầm bát bát yến hấp đường phèn,chân thì được tên người nhà gãi.Thật sang trọng làm sao!Cái hay của tác giả là sử dụng thành công nghệ thuật tương phản,cho thấy hình ảnh trái ngược của hắn và nông dân.Chà!Cao quý làm sao!Vị quan "tôn kính" ấy lại điềm nhiên chơi bài,để mặc lũ con dân khốn khổ.Nhưng đỉnh cao của sự vô nhân tính là lúc hắn được kỉ lục trong "nghệ thuật" chơi bài:"Ù thông tô,chi chi nảy."Hắn đập tay xuống bàn , cười lớn trước cảnh khốn khổ của nhân dân."Người sống không chỗ ở,kẻ chết không nơi chôn.Nhân dân rơi vào muôn sầu nghìn thẳm."Hắn thật là một kẻ lòng lang dạ thú.
`Nocopy`