Câu 1:
ptbđ: biểu cảm
Câu 2:
Ngôi kể thứ nhất
`->` Tác dụng: người kể có thể trực tiếp kể ra câu chuyện, nói lên suy nghĩ, cảm tưởng của mình.
Câu 3:
- Từ tượng hình: dịu dàng, nặng nề, lưng lẻo, lưu luyến.
- Từ tượng thanh: nức nở, thút thít, ngập ngừng.
Câu 4:
Đối với mỗi chúng ta, kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học luôn là một kỉ niệm đẹp và khó quên. Với tôi, ngày tựu trường đầu tiên ấy như cột mốc đánh dấu sự trưởng thành của bản thân, trở thành những con người tri thức trong tương lai. Tôi theo chân mẹ tới trường trong trang phục chỉnh tề, trang nghiêm. Xung quanh tôi là những người bạn đồng trang lứa đang ríu rít cười đùa. Trong các lớp học, từng bộ bàn ghế xếp ngay ngắn để là nơi chúng tôi đặt lên những trang sách hồng với những bông hoa điểm mười thắm đỏ. Tiếng trống trường tập trung vang dội, tôi buông tay mẹ để xếp vào hàng. Xung quanh tôi đều là người lạ, trong lòng tôi như có chút sợ sệt. Tôi bối rối với hàng ngàn câu hỏi trong đầu mà không có lời giải. Tôi bật khóc nức nở. từ xa có một cô giáo lại gần đưa tôi về lớp. Cô lau nước mắt cho tôi, an ủi tôi. Tôi ngừng khóc, trong tôi không còn cảm thấy sợ sệt nữa. Thay vào đó là một cảm xúc mới lạ. Tôi thấy bên cô ấm áp như bên mẹ mình vậy. Tôi ngồi ngay ngắn, khoanh tay lên bàn, dõng dạc đọc từng chữ cái "a" "o". Ngày đầu tiên đi học của tôi thế đấy. Dù có trải qua bao nhiêu buổi tựu trường đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ nhớ mãi về kỉ niệm ngày đầu tiên đến trường của mình.
`=>`
Câu ghép có trong đoạn văn: các câu gạch chân.