Bài Làm :
Sau những khoảnh khắc, cảm xúc bồi hồi, lo lắng khi trên đường đến trường và trên sân trường thì cuối cùng nhân vật "Tôi" cũng đã bước và lớp học. Tâm trạng lúc này của nhân vật không còn sợ sệt, lo nghĩ vẩn vơ nữa mà thấy mọi thứ xung quanh thật lạ, đã tự tin và đứng đắn hơn rất nhiều. Thấy cảnh vật bao quanh lớp cứ lạ lạ nhưng lại hay hay. Cảm giác lúc này thật khó diễn tả, bàn ghế chỗ ngồi thì cứ nhận là vật của riêng mình còn bè bạn xung quanh thì cảm nhận không thấy xa lạ chút nào. Cánh chim chao liệng bên ngoài của sổ khiến nhân vật "Tôi" lúc này khơi gợi về kỉ niệm khi còn đứng giữa cánh đồng lúc xưa. Một nguồn cảm xúc chân thật, trong sáng của nhân vật được thể hiện sắc nét, rõ ràng qua từng chi tiết. Qua đó, nhân vật "Tôi" đã tự tin, bước vào buổi học đầu tiên mà không còn cảm giác e ngại, sợ sệt gì nữa cả.
`+` Trường từ vựng về tâm trạng : sợ sệt, tự tin, e ngại