Hùng vĩ của sông Đà không phải chỉ có thác đá. Mà nó còn là những cảnh đá bờ sông, dựng vách thành, mặt sông lúc ấy chỉ lúc đúng ngọ mới có mặt trời. Có vách đá thành chẹt lòng sông Đà như một cái yết hầu. Đứng bên này bờ nhẹ tay ném hòn đá qua bên kia vách. Có quãng con nai con hổ đã có lần vọt từ bờ này sang bờ kia. Ngồi trong khoang đò qua quãng ấy, đang mùa hè mà cũng thấy lạnh, cảm thấy mình như đứng ở hè một cái ngõ mà ngóng vọng lên một khung cửa sổ nào trên cái tầng nhà thứ mấy nào vừa tắt phụt đèn điện.

1.Đoạn văn trên trích trong tác phẩm nào? Tác phẩm nêu tên thuộc thể loại gì?

2.Tác giả của tác phẩm được nêu tên là ai? Trình bày những hiểu biết của anh/chị về tác giả của tác phẩm trên.

3.Tác phẩm trên có hoàn cảnh ra đời như thế nào?
A.
B.
C.
D.

Các câu hỏi liên quan

- Chẳng bao lâu tôi đã trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng. Đôi càng tôi mẫm bóng. Những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn hoắt. Thỉnh thoảng, muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, tôi co cẳng lên, đạp phanh phách vào các ngọn cỏ. Những ngọn cỏ gẫy rạp y như có nhát dao vừa lia qua. Đôi cánh tôi , trước kia ngắn hủn hoẳn, bây giờ thành cái áo dài kín xuống tận chấm đuôi. Mỗi khi tôi vũ lên, đã nghe tiếng phành phạch giòn giã. Lúc tôi đi bách bộ thì cả người tôi rung rinh một màu nâu bóng mỡ soi gương được và rất ưa nhìn. Đầu tôi to ra và nổi từng tảng, rất bướng. Hai cái răng đen nhánh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như hai lưỡi liềm máy làm viêc.
- Cái chàng […], người gầy gò, dài lêu nghêu như một gã nghiện thuốc phiện. Đa x thanh nien rồi mà cánh chỉ ngắn củn đến giữa lưng, hở cả mạng sườn như người cởi trần mặc áo gi-lê. Đôi càng bè bè, nặng nệ, trông đến xấu. Râu ria gì mà cụt có một mẩy và mặt mũi lúc nào cũng ngẩn ngẩn ngơ ngơ.
a. Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn trên là gì.
b. Em hãy cho biết sự khác nhau giữa các nhân vật, dựa vào các tiêu chí sau: thân hình, cánh, càng, râu, mặt mũi.
c. Qua đoạn văn trên em có nhận xét gì về hai nhân vật này
A.
B.
C.
D.