I. Mở bài: dẫn dắt vấn đề
II. Thân bài:
1. Tám câu là bức tranh thiên nhiên mang tâm trạng buồn bã
+ " Cửa bể chiều hôm"
+ " Ngọn nước mới sa" , " hoa trôi man mác".
+ "nội cỏ rầu rầu”, “chân mây mặt đất” kết hợp với từ láy rầu rầu gợi cho ta sự tàn úa đến thảm thương, màu xanh tàn úa, héo hắt.
+ “gió cuốn mặt duềnh”, “tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi” -> tiếng sóng gập ghềnh.
=> Thiên nhiên trong những câu thơ trên đc nhà thơ sử dụng nghệ thuật tả cảnh ngụ tình.
2. Tám câu thơ là bức tranh tâm trạng của Kiều.
+ Phân tích hình ảnh “cửa bể chiều hôm”, “cánh buồm xa xa”: gợi tả nỗi buồn của Kiều khi nghĩ về cha mẹ, những người sinh thành ra mình, nàng cảm thấy xót xa.
+ Phân tính hình ảnh “ngọn nước mới sa”, “hoa trôi man mác”: gợi tả nỗi mông lung lo lắng của Kiều không biết cuộc đời sẽ trôi đi đâu về đâu. Tâm trạng của Thúy kiều lại trở về với thực tại của đời mình, trở về với nỗi đau hiện thực.
+ Phân tích hình ảnh “nội cỏ rầu rầu”, “chân mây mặt đất”: gợi tả sự vô định của Kiều.
+ Phân tích hình ảnh “gió cuốn mặt duềnh”, “tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi”: sự sợ hãi, hoảng hốt của Kiều. Sự lênh đênh trên chặng đường đời nhiều sóng gió trước mặt Kiều, cũng là những phong ba, gập ghềnh mà Kiều sẽ phải đi qua.
=> Điệp từ “buồn trông” được nhắc đi nhắc lại trong khổ thơ. Nó như tâm trạng của Kiều lúc này, đúng là “người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”.
3. Bàn luận đánh giá ý kiến:
- Ý kiến trên là hoàn toàn đúng đắn. Bởi nhà thơ đã có những sự kết hợp hoàn hảo trong việc miêu tả thiên nhiên cùng với đó là miêu tả nhân vật tâm trạng .
- ý kiến của bản thân.
- đánh giá về nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.
III. Kết bài: suy nghĩ chung của bản thân về vấn đề.