1. Mở bài
_Đề tài người nông dân rât phổ biến trong văn học Việt Nam trước Cách mạng. Nam Cao là cây bút hiện thực phê phán vô cùng xuất sắc với mảng đề tài này. Đặc biệt qua truyện ngắn Lão Hạc, ta thấy được số phận bi thảm cùng phẩm chất của người nông dân Việt Nam.
2. Thân bài:
a.Số phận bi thảm của lão Hạc:
_Lão nông nghèo khổ, gặp nhiều bất hạnh .
+Vợ mất , một mình nuôi con khôn lớn.
+Không đủ tiền cưới vợ cho con nên người con trai phẫn chí bỏ đi đồn điền cao su biệt tăm mấy năm.
+Tuổi giả cô đơn, bệnh tật liên miên, vụ mùa thất thu, không công việc, chỉ lay lắt qua ngày.
+Chỉ có duy nhất một người ở bên bầu bạn là con chó Vàng người con trai mua để sau này giết thịt cưới vợ.
+Luôn canh cánh thấy có lỗi với con vì bòn vườn của con mà không tạo ra của cải cho con, không lo cho con được nên con phải ra đi.
+Bán kỉ vật duy nhất của người con là con chó, rồi tự tử chết bằng bả chó trong đau đớn.
b. Phẩm chất của Lão Hạc:
+Giàu lòng yêu thương: tình yêu của cha với con, tình cảm quấn quýt với người bạn là cậu Vàng.
+Lương thiện, sống nhân hậu: lời nói của Binh Tư giúp hiểu được sự lương thiện của lão Hạc.
+Có ý chí và niềm ham sống mãnh liệt: khi tất cả tiền gửi ông giáo, khi không còn gì để ăn vẫn cố gắng tìm, chế đủ món để duy trì sự sống đến cùng.
+Giàu lòng tự trọng nên chọn cái chết để gìn giữ phẩm giá trong con người. Chết để giải thoát kiếp sống lay lắt, chết vì giữ vẹn tròn tiền cho con, chết để chuộc tội với cậu Vàng.
3. Kết bài:
Lão Hạc là chân dung điển hình cho số phận bi thảm cùng phẩm chất cao đẹp trong người nông dân. Thông qua nhân vật, nhà văn muốn vạch trần hiện thực xã hội đau thương và gửi gắm những giá trị nhân đạo sâu sắc.