Câu thơ cuối cùng vừa là điểm nhần của đoạn ba đồng thời là điểm sáng cho toàn bài. "Đầu súng trăng treo",đó là một hình ảnh chân thực được lấy ra từ trong những đêm giá rét lạnh buốt, cắt thấu xương trong những đêm phục kích giữa rừng khuya.Nhưng nó còn là một hình ảnh thơ độc đáo, có sức gợi nhiều liên tưởng phong phú sâu xa."Súng" biểu tượng cho chiến tranh, cho hiện thực khốc liệt. "Trăng" biểu tượng cho vẻ đẹp hòa bình, mơ mộng và lãng mạn.Hai hình ảnh "súng" và "trăng" kết hợp với nhau tạo nên một biểu tượng đẹp về cuộc đời người lính: chiến sĩ- thi sĩ, thực tại - mơ mộng,trữ tình- sâu sắc. Hình ảnh ấy mang được cả vẻ đẹp của thơ ca kháng chiến - một nền thơ giàu chất hiện thực và giàu cảm hứng lãng mạn.Vì vậy, câu thơ này đã được Chính Hữu lấy làm nhan đề cho cả một tập thơ - tập "Đầu súng trăng treo".Bài thơ chính là bức tranh về tình đồng chí, đồng đội keo sơn gắn bó của các anh bộ đội cụ Hồ những năm đầu kháng chiến chống Pháp
Cho mk xin 5 sao,cảm ơn và ctlhn nha:))