Cuộc sống là gì nếu không phải là những khát khao, hy vọng mà nhiều trong số những ao ước lớn không thể thành hiện thực, để một lúc nào đó bạn ngồi lại giữa không gian vắng lặng và cảm thấy hạnh phúc với chỉ một nhúm những khát khao thành hiện thực.
Không ai có thể trả lời cuộc sống là gì cho đến khi người ta cảm thấy mình đang mất nó. Cái ngày đó rồi cũng sẽ đến, hoặc sắp đến, hoặc đã gần, nhưng không ai có thể biết.
Nhưng không thể vì thế mà để mình cuốn vào vòng xoay của nó mà không hiểu mình đang làm gì. Sẽ có một lúc nào đó ta có những đêm không ngủ. Có thể vì ta yêu, có thể vì ta buồn đau hoặc thất vọng. Chẳng nên ca cẩm làm gì, kể cả lúc ta đau khổ nhất.
Vì cuộc sống là sự tập hợp của tất cả những cái đó. Làm thế nào để sống và không bao giờ phải hối hận vì những gì ta đã làm, đã sống và hết mình vì một lý tưởng, một người nào đó, kể cả khi ta không thể đi được đến đích cuối cùng.
Một trận đấu bóng đá cũng có thể là một tấm gương phản ánh cuộc sống của bạn. Có những lúc nó rất sôi động, có những lúc nó rất trầm, như lúc bạn muốn chui vào một góc nào đó tĩnh lặng để suy ngẫm như một buổi chiều nắng trên Hồ Tây, có những lúc nó quá tẻ nhạt. Và vì cuộc sống không phải là một trận hoà (không có sự dung hoà giữa đau khổ và hạnh phúc vì nếu nó tồn tại, cuộc đời có ý nghĩa gì?), nó chỉ có thể là một trận thắng hay một trận thua.
Nếu bạn hài lòng với cuộc sống của mình, bạn sẽ thấy bạn có nhiều niềm vui hơn những nỗi buồn. Nhưng xét cho cùng, chẳng niềm vui nào trọn vẹn trong một cuộc sống quá nhiều biến động và đổi thay. Hãy giữ lấy những niềm vui ấy khi nó còn tồn tại, cũng như hãy vui vì Milan VĐ, nhưng ngay sau đó là những nỗi lo. Điều quan trọng là phải biết dừng ở đâu. Thế nhưng, không ai biết mình cần.
Không ai có thể định nghĩa được cuộc sống khi chưa thực sự sống, yêu cuộc sống, đam mê sống và sẵn sàng chấ