Sống trong thời loạn lạc ở thế kỉ XVI, Ng Dữ đã tận mắt chứng kiến bao cảnh đời đau khổ trái ngang. Tác phẩm truyền kì mạn lục của ông được đánh giá là "Thiên cổ tùy bút" là nơi ông bày tỏ niềm thương cảm xót xa với những mãnh đời bất hạnh mà đặt biệt là người phụ nữ-kẻ bất hạnh nhất trong những kẻ bất hạnh. Nhân vật Vũ Nương trong tác phẩm Truyện ng con gái Nam Xương của Ng Dữ là một hình tượng điển hình của ng phụ nữ có nhiều phẩm chất tốt đẹp trong đời sống lẫn tình nghĩa vợ chồng. Mới vào đầu tác phẩm, để làm nền cho sự phát triển của câu chuyện, tác giả đã giới thiệu tính cách của nhân vật Vũ Nương là người con gái "tính tình thùy mị nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp". Chỉ bằng một câu văn ngắn gọn, tác giả đã khái quát được vẻ đẹp toàn diện của Vũ Nương, Vũ Nương có vẻ đẹp từ hình dáng đến nhan sắc lẫn tâm hồn tính cách bên trong. TrSinh vì mến dung hạnh ấy của nàng nên đã xin với mẹ trăm lạng vàng cưới nàng về. Trong đời sống vợ chồng, biết chồng có tính đa nghi, Vũ Nương luôn giữ gìn khuôn phép. Nhờ vậy mà gia đình hòa thuận êm ấm "không từng lúc nào vợ chồng đến thất hòa. Vũ Nương hoàn toàn đã giữ đc đạo làm vợ trong XHPK. Khi tiễn chồng đi lính, Vũ Nương đã nói với chồng "Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo đc ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo 2 chữ bình yên, thế là đủ rồi". Vũ nương là ng không ham cái công danh phú quý dành đc nơi trận mạc của các cuộc chiến tranh vua chúa, ko muốn đánh đổi sự bình yên ấy trong gia đình để được sự vinh hiển. Nàng mong chồng sớm toàn vẹn trở về sum họp, đó là ước mong bthuong của một ng vợ, một phụ nữ luôn khao khát cuộc sống hạnh phúc ấm êm. Khi chồng đi lính xa nhà Vũ Nương luôn giữ trọn lòng chung thủy. Nổi buồn thương nhớ chồng của Vũ Nương khắc khoải triền miên theo ngày tháng. Thời gian cảnh vật dù có thay đổi từ mùa đông ảm đạm "mây che kín núi" đến mùa xuân tươi vui "bướm lượn đầy vườn", nhưng lòng nàng vẫn dằn vặt một nổi nhớ thương chồng