Ở bài Cảnh khuya, hai câu thơ đầu Bác miêu tả cảnh vật rất đẹp, mĩ miều nhưng mộc mạc . "Tiếng suối trong như như tiếng hát xa" bằng phép tu từ so sánh làm cho câu thơ trở nên nghiêng về hướng cổ điển. Câu thơ thứ hai Bác lại khéo léo sử dụng điệp từ " lồng" để nhấn mạnh vẽ huyền ảo của cảnh khuya. Chi hai yếu tố này đủ để cho ta thấy Chủ Tịch là một người ngắm và quán sát rất kĩ cảnh vật xung quanh rồi dùng cả hơi hướng cổ điễn và hiện đại lồng ghép vào bài thơ(Thi sĩ). Hai câu thơ cuối cho thấy Bác phải thức khuya để suy nghĩ lo lắng cho vẫn nước. Bác trầm tư suy nghĩ vừa suy nghĩ trong cảnh vật tuyệt đẹp nhưng vẫn không thể làm lung lay ý chí, tình thần chờ đợi vào ngày độc lập của nước nhà. Chỉ với hai câu thơ đã đủ cho ta thấy được sự mệt nhọc, vất vả của người biết nhường nào. Miêu tả thì rất đơn giản nhưng trong đó chứa đựng cả tâm tư, tình cảm, lòng yêu nước của một người chiến sĩ, một vị cha già dân tộc
Ngắn gọn dễ hiểu ạ
Xin hay nhất vs 5* ạ mơn chủ tus nhìu