TRong 3 khổ thơ tác giả Minh Huệ đã dùng ngòi bút điêu luyện để viết về Bác
" trích thơ"
Hình ảnh Bác hồ hiện lên đầy xúc động và cảm phục của anh đội viên vừa lớn lao, vừa vĩ đại, vừa gần gũi mà lại vừa giản dị giàu tình yêu thương. Đoạn thơ người cha mái tóc bạc là hình ảnh ẩn dụ, ví Bác như người cha để nói lên tình yêu thương vô bờ bến của Bác dành cho các anh chiến sĩ. Bác hiền từ, dịu dàng chăm sóc các chiến sĩ tận tình, chu đáo, tỉ mỉ như con của mình vậy.
" trích thơ đoạn 2"
Phép điệp ngữ từng người, từng người 1 gợi lên cử chỉ ân cần, chu đáo, tỉ mỉ, thể hiện tấm lòng yêu thương bao la và không còn những khoảng cách giữa bác với bộ đội. Động từ nhón và từ láy nhẹ nhàng diễn tả hành động hết sức nhẹ nhàng, nâng niu giấc ngủ của anh đội viên như người cha, nguòiư mẹ nâng niu giấc ngủ của các con của mình.
" trích đoạn 3"
Hình ảnh bác hiện lên qua cái nhìn của anh bộ đội rất vĩ đại " bóng bác cao lồng lộng" diễn tả cảm giác lâng lâng như nửa ngủ, nửa thức. Hình ảnh bác hiện lên qua biện pháp so sánh rất đặc sắc, " bòng bác cao lồng lộng" để nói lên sự vĩ đại của tình yêu thương của Bác. Hình ảnh so sánh ấy còn gợi lên 1 ý nghĩa rất sâu sắc, bác không hề xa cách với mọi người mà còn rất gần gũi, thân thương và còn ấm hơn ngọn lửa hồng. Nếu ngọn lửa ấy chỉ sưởi ấm cấc chiến sĩ ở đó thì trong trái tim của bác có sức lan tỏa sưởi ấm lòng tất cả bộ đội và nhân dân những ngày đầu đánh giặc gian khổ. Bác cũng chính là nguồn tình cảm ấm áp, là ngịn lửa hồng thắp lên niềm tin trong toàn dân, toàn quân ta.