“Những trang văn của Nguyễn Thành Long đã khắc họa thiên nhiên Sa Pa thật rực rỡ, nên thơ, giàu cảm xúc.”. Thật vậy, sau khi đọc xong văn bản “Lặng lẽ Sa Pa” em thấy tác giả đã khéo léo chọn Sa Pa một danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở miền Bắc làm bối cảnh câu chuyện. Một nơi của những rặng đào, đàn bò lang cổ. Nơi có những khung cảnh chỉ có thể thấy ở núi rừng hoang vu. Nơi ánh nắng đã làm rực rỡ khung cảnh thiên nhiên nơi đây. Khí hậu ở đây hài hòa, chính vì thế mà thiên nhiên ở đây 4 mùa tươi tốt, có thể nói khung cảnh nơi đây như một bức tranh tứ bình tuyệt đẹp. Ta có thể quan sát được sự khoáng đạt, hùng vĩ hơn khi từ trên cao nhìn xuống. Rừng cây như “một bó đuốc khổng lồ”, ánh nắng khiến thiên nhiên Sa Pa lặng lẽ, trầm mặc mà đầy sức sống: “ Nắng bắt đầu len tới đốt cháy rừng cây” đọc xong, ta có cảm giác như nắng đang di chuyển qua các đồi núi. Ta thấy tác giả đã sử dụng những ngôn ngữ điêu luyện để miêu tả Sa pa thành một bức tranh đẹp, sống động, và đầy chất thơ. Đọc xong thơ của ông, người đọc không còn thấy Sa Pa hoang dã, kì bí mà thay vào đó là một cái nhìn dịu dàng trong trẻo như một bức trang thủy mặc làm cho người đọc không khỏi xao xuyến. Nhan đề của truyện, thiên nhiên thật êm đềm nhưng không kém phần lặng lẽ, bình yên mà sống động.