Xưa nay nhà tôi chỉ có bốn thành viên , mà đột nhiên , mẹ tôi về nhà và thông báo đã có thêm một bé gái mớii . Tôi vui phát điên lên bởi vì ôii , một đứa em gái nữa . Tôi ngồi đợi tám tháng ba mươi ngày đợi em chào đời . Tiếng khóc vang lên vào ba giờ năm chín phút sáng giữa sự chào đón của ông mặt trời với vài tia nắng yếu ớt len lỏi qua từng ô cửa sổ để ngắm em .
Trên chiếc võng đay mắc giữa hai gốc cau trước sân nhà , tôi nằm sát bên em gái tôi ( Khánh Linh hay Cún cũng được ) , đang nhìn cún tập nói . Cún tôi là cả một kho tàng tuổi thơ và sự đáng yêu của ẻm . Nó thuộc làu nhiều động tác của mọi người trong nhà rồi làm theo . Ví dụ như kiểu do hay nằm với mẹ và bú sữa , nhìn mẹ nằm coi điện thoại rồi mỗi khi Cún gọi bố mẹ ở trên thành thị làm theo khiến mẹ tôi xấu hổ lắm . Giờ đây , Cún còn biết ăn vạ và đấm ai không nghe theo nó nữa .
Cún nhà tôi năm nay mười sáu tháng tuổi nhưng sức khoẻ không khác gì thằng 5 tuổi , mỗi tội chưa biết suy nghĩ . Mái tóc đen lưa thưa trên đầu , gương mắt đầy vẻ khinh khỉnh nhưng ngộ nghĩnh một cách phúc hậu . Đôi mắt đen đầy vẻ láu cá lúc nào cũng ngước lên nhìn tất cả mọi thứ với vẻ thèm muốn cùng nụ cười với hàm răng mọc chưa đủ 32 cái nhưng cắn đến nỗi có thể để lại vết tích .
Khánh Linh là một em bé rất khôn ngoan , nhưng hơi nhiều tội … Nhớ hôm ngày sinh nhật mẹ , tôi mau chóng học thật nhanh để góp sức tổ chức tiệc . Nhưng ôi thôi , thật đáng buồn , trong lúc tôi học thì bằng một cách nào đó Cún vô trong và nghịch quạt từ khi nào . “ Cạch … ” ; một âm thanh to và quạt đổ , Cún bò nhanh đến tôi rồi khóc lóc các thứ . Mẹ tôi chạy vào và mắng tôi một trận vì trông em không cẩn thận , tay thì nâng niu con bé ngồi cười sau chấn động .
Tuy vậy mà tôi yêu con Cún lắm ! Đi đâu , ăn gì cũng chia cho nó để làm giảm áp lực cho mọi thứ . Cún thường chỉ bảo tôi những thứ mà tôi vốn không có được bằng những hành động . Ai cũng nghĩ tôi điên khi nghe tôi nói Khánh Linh dạy bảo tôi rất nhiều điều và khuyên tôi đi khám . Có nhiều câu bông đùa của bọn cùng lớp như kiểu : “ Não mày để tiếp thu kiến thức chứ có phải mọc tóc đâu ! ” ; tôi liền bật cười .
Thỉnh thoảng , vài lúc tôi lại mong Cún vẫn là em bé thường ngày . Một đứa em luôn luôn bé nhỏ dưới vòng tay của gia đình và không lớn lên tẹo nào , vẫn như cục kẹo . Đôi lúc , nhìn Linh mà tôi cũng nấc lên một chút , lệ cứ chảy dài trên má . Lời mà tôi luôn muốn nói với con em gái nghịch như giặc là : “ Chị yêu con giặc ngáo của chị :> “
--
@Tosyy