Tình phụ tử thiêng liêng giữa hai cha con ông Sáu, bé Thu đã được nhà văn khắc họa vô cùng sâu sắc. Tình cảm ấy không chỉ đến từ một phía mà là từ hai tâm hồn, hai trái tim thiêng liêng. Người cha trong những năm tháng ra chiến trường nhưng không nguôi nỗi nhớ về con. Nhữn bức hình người vợ gửi chính là nơi giúp ông Sáu kí gửi tình cha ấm êm. Ngày trở về thăm nhà sau tám năm, niềm hạnh phúc trào dâng trong ông khi sẽ được gặp lại đứa con bé bỏng. Vậy mà phút gây Thu từ chối người cha và chạy đi, ta thấy thương ông Sáu biết bao! Người cha trong vài ngày nghỉ phép cố gắng hết mức để con có thể cảm nhận yêu thương. Nhưng Thu vẫn mãi xa cách, lạnh nhạt với ông kể cả khi em bị dồn ép vào đường cùng trong lúc chắt nước cơm. Cô bé ấy ương bướng và cũng kiên quyết vô cùng. Song không phải vì Thu không thương cha. Biết được lí do em không nhận ông Sáu chỉ vì ông có vết sẹo trên mặt, ta thấy cảm thông cho em và hơn hết là thương cảm cho hoàn cảnh của cô bé ấy. Thu đã dành trọn yêu thương cho người cha trong bức hình và với em, người cha trong ảnh thiêng liêng. Mọi hành động giận dỗi và thậm chí là hư của em cũng chỉ vì em yêu, em muố bảo vệ người cha của mình. Phút giây cha con ông Sáu trong giờ phút chia tay làm người đọc vô cùng xúc động. TIếng "ba" vang lên "như tiếng xé" và cũng chan chứa bao yêu thương ấm nồng. Tình cha con ấm áp, thiêng liêng trong chiến tranh làm ta xúc động vô cùng!
Câu cảm thán gạch chân
Từ nối in đậm