Đề bài: Tả một chị bán hàng đang làm việc ở cửa hàng bách hóa (hoặc cửa hàng hợp tác xã mua bán) lúc đông khách.

Hướng dẫn lập dàn bài

1. Mở bài

Giới thiệu chị bán hàng mà mình muốn tả: Gặp trong trường hợp nào? Tên gì? Quan hệ với em như thế nào?

2. Thân bài

* Tả khái quát gian hàng của chị:

+ Gian hàng nằm ở đâu? Thuộc trung tâm của thị xã, huyện hay là một cửa tiệm tạp hóa ở xã.

+ Gian hàng to, nhỏ như thế nào?

+ Các mặt hàng thường bán.

* Tả vài nét về hình dáng tính tình.

+ Dáng người: cân đối, cao, thấp, gầy, mập...?

+ Khuôn mặt, mái tóc, hàm răng...

+ Lời nói, cử chỉ... Nhanh nhẹn hoạt bát hay bình thường?

* Tả thời điểm chị làm việc bán hàng lúc đông khách:

+ Không khí chung của các gian hàng...

+ Hoạt động của khách hàng...

+ Hoạt động của chị bán hàng: quan hệ, thái độ đối xử với khách hàng của chị? Những thao tác bán hàng của chị. Lấy hàng cho khách, tính tiền giá hàng, miệng nói tay làm có gì đặc biệt.

+ Khách hàng đối với chị như thế nào?

3. Kết luận

Cảm nhận của em về chị bán hàng. Thái độ tình cảm và ước mơ của em sau này?

Bài làm

Như thường lệ sáng chủ nhật hàng tuần, em được dịp theo mẹ đi chợ mua những vật dụng cần thiết cho gia đình. Đó là dịp mà em được ngắm cảnh nhộn nhịp trong khu nhà lồng của chợ thị xã, được làm quen với nhiều chị bán hàng mà em cảm mến. Trong số đó, em thích nhất là chị Phượng.

Gian hàng của chị ở ngay dãy bên trái cửa ra vào, thuộc hàng vải sợi. Gian hàng vào loại lớn nhất, nhì trong chợ, lại ở vị tri thuận lợi nên bao giờ cũng đông khách hơn cả. Trông xa xa, gian hàng như một vườn hoa rực rỡ nhiều màu sắc, đủ các loại vải. Từ những loại vải ngoại đắt tiền đến những loại vải nội thông thường, giá cả bình dân, tha hồ khách hàng lựa chọn. Ngoài ra chị còn bán cả những bộ quần áo may sẵn của trế em, đủ cỡ, đủ kiểu. Tất cả các loại hàng ấy được chị sắp xếp rất đẹp mắt. Gian hàng lúc nào cũng tấp nập người mua. Không phải chỉ vì nhiều loại hàng mà cái chính là ở thái độ niềm nở đôi với khách hàng của chị. Vốn tạo hóa đã cho chị một ngoại hình cân đối, đầy đặn, hấp dẫn, với mái tóc dài mượt được buộc nhỏng lên phía sau đỉnh đầu bằng một chiếc nơ hình con bướm trắng, trông rất gọn gàng. Chị lại ăn nói có duyên nữa nên khách hàng thường tìm đến với chị.

Thường ngày gian hàng chị vốn đã đông khách, sáng nay lại là chủ nhật nữa nên đông nghịt người. Nhìn chị tiếp chuyện với khách hàng này vừa lấy hàng cho khách hàng kia, vừa cắt vải cho khách hàng nọ, không để cho một ai phải phiền hà:

- Vải này bao nhiêu một quần, hả cô?

- Bốn mươi ngàn, bác ạ!

- Bộ quần áo này cỡ mấy tuổi mặc vừa, cô Phượng?

- Dạ, mười tuổi ạ!

- Thứ này hàng nội hay ngoại, cô gái?

- Nhật chính hiệu đấy, anh mua giùm em nhé!

Hết người này hỏi, người kia mua, kẻ nọ xem hàng. Miệng trả lời, tay cắt vải, đầu óc tính tiền. Chị làm việc một cách nhanh nhẹn, không để bất cứ một khách hàng nào phải phật lòng chờ đợi. Nhìn cách làm việc của chị và đặc biệt là thái độ cư xử với mọi người lúc nào cũng hòa nhã vui vẻ, em quay lại nói nhỏ với mẹ:

- Chị Phượng giỏi thật mẹ nhỉ? Con thấy nhiều khách hàng, có người khó tính, có người muốn trêu chọc chị, vậy mà lúc nào chị cũng tươi cười, lễ độ với mọi người, không hề tỏ ra khó chịu hoặc cáu gắt.

- “Làm dâu” thiên hạ mà con!

- Sao lại “làm dâu” thiên hạ, hả mẹ?

- Là người ta ví như vậy. Bán hàng thì phải biết chiều khách mới bán được hàng. Con nhìn câu khẩu hiệu trên tường kia kìa: “Vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi”, con sẽ hiểu.

- Nhưng mà tại sao một số người bán hàng ở chỗ khác lại có khi gắt gỏng với khách hàng?

- Chính vì vậy mà khách hàng người ta đồn đến mua hàng của cô Phượng đấy!

Vừa nghe mẹ nói, em vừa quan sát kĩ chỗ gian hàng của chị và một số gian hàng kế cận. Quả thật, khách hàng của chị lúc nào cũng đông nghẹt người đến độ bước chân không lọt. Làm việc tất bật tưởng như không có một khoảng thời gian rảnh rỗi, vậy mà chị vẫn vui, miệng lúc nào cũng tủm tỉm cười duyên.

Bước chân cùng mẹ ra về, bên tai em còn văng vẳng giọng nói dịu dàng, thái độ ân cần hòa nhã với khách hàng của chị. Tất cả ở chị như níu kéo bước chân em dừng lại ở gian hàng này thêm ít phút nữa để được chiêm ngưỡng vẻ đẹp hoàn hảo toát lên từ con người tuyệt vời của chị. “Chị Phượng ơi! Sau này lớn lên, nếu được làm một mậu dịch viên, em sẽ cố gắng làm để được như chị: “Vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi”.

Bài viết gợi ý: