Mở đầu đoạn thơ, nàng Thúy Vân hiện lên với vẻ đẹp đoan trang, phúc hậu
Vân xem trang trọng khác vời
... Mây thua nước tóc, tuyết ngường màu da
Nhà thơ đã sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng để miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân. Nàng hiện lên với khuôn mặt đầy đặn như ánh trăng rằm, với tiếng nói tiếng vười thốt lên như tiếng ngọc rơi trên mâm vàng. Mái tóc nàng mềm mượt như mây, làn da nàng trắng như tuyết. Vẻ đẹp của nàng khiến cho thiên nhiên phải e thẹn cúi mình, phải "thua" phải "nhường" một cách tình nguyện. Điều này như dự báo rằng một cuộc đời bình yên, suôn sẻ. Với ngòi bút tài hoa của Nguyễn Du,dường như ta không chỉ được nghe, được đọc mà dường như được thấy tận mắt nàng Vân. Quả thật vẻ đẹp của nàng là một vẻ đẹp hiếm có, nàng là một tuyệt sắc giai nhân.
-mình học bên tự nhiên nên viết văn ko hay lắm , mong bạn nhận-
-chúc bạn học tốt-