Khổ thơ như một dải phân cách giữa quá khứ và hiện tại :
- Quá khứ : Ông đồ già bày mực tàu giấy đỏ bên phố đông người, được nhiều người thuê viết, tấm tắc ngợi khen.
- Hiện tại : Vắng khách, giấy đỏ buồn, mực sầu, vẫn ngồi đấy, qua đường không ai hay.
=> Quá khứ vui vẻ, nhộn nhịp, hiện tại cô đơn, buồn bã.
=> Nổi buồn diễn tả qua những vật vô tri ( giấy đỏ, mực )