Câu 1:
Dòng sông Năm Căn hiện lên với sự rộng lớn, hùng vĩ "mênh mông, nước ầm ầm đổ ra biển ngày đêm như thác, cá nước bơi hàng đàn đen trũi nhô lên hụp xuống như người bơi ếch giữa những đầu sóng trắng"
Rừng đước rợn ngợp hai bên bờ sông, "dựng lên cao ngất như hai dãy trường thành[8] vô tận, mọc dài theo bãi, theo từng lứa trái rụng, ngọn bằng tăm tắp, lớp này chồng lên lớp kia ôm lấy dòng sông, đắp từng bậc màu xanh lá mạ, màu xanh rêu, màu xanh chai lọ,... loà nhoà ẩn hiện trong sương mù và khói sóng ban mai".
Câu 2:
Cảnh chợ Năm Căn được miêu tả nhộn nhịp, đông vui và cũng rất mực giản dị mộc mạc, đậm chất sông nước.
- Chợ Năm Căn nằm sát bên bờ sông, ồn ào, đông vui, tấp nập,...
- Những túp lều lá thô sơ kiểu cổ xưa nằm bên cạnh những ngôi nhà gạch văn minh hai tầng,
- thuyền chài, thuyền lưới, thuyền buôn dập dềnh trên sóng....
- Những bến vận hà nhộn nhịp dọc dài theo sông; những lò than hầm gỗ được sản xuất loại than củi nổi tiếng nhất của miền Nam;
- Những ngôi nhà bè ban đêm ánh đèn măng- sông chiếu rực trên mặt nước như những khu phố nổi,
- Những người con gái Hoa Kiều bán hàng xởi lởi, những người Chà Châu Giang bán vải, những bà cụ già người Miên bán rượu, với đủ các giọng nói líu lô, đủ kiểu ăn vận sặc sỡ.
Sự độc đáo ở chợ Năm Căn chính là sự hòa nhập của những nền văn hóa, sự gắn kết của con người vùng sông nước.
Đoạn văn tả quan cảnh buổi sáng ở quê hương.
Vào buổi sáng, làng quê em hiện lên thật đẹp. Em rất yêu thích không khí buổi sáng trong lành ở làng quê. Phía xa xa, ông mặt trời đang thức giấc sau ngọn núi. Ông hé những tia nắng ấm chào đón ngày mới. Cây cối, chim chóc bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. TỪng giọt sương đọng trên cành cây, kẽ lá long lanh như những hạt ngọc. Trên con đường làng, mọi người đi chợ sớm, họ cười nói và reo vui. Đó là các bà, các chị đang cùng nhau đi chợ, cùng nhau gặp gỡ, chuyện trò. Hương quê mặn nồng và tình quê xốn xang trong từng cảnh, từng người.