Bài làm
Ngày nào cũng vậy,tôi đi học trên con đường thân thiết này.Con đường gắn bó suốt những năm tháng tuổi thơ tôi với biết bao kỉ niệm.Từng gốc cây,từng số nhà,từng ngõ ngách đã in đậm trong tâm trí tôi lúc nào mà tôi cũng chẳng hay biết.Con đường phố tôi nhỏ và ko đẹp,tuy nhiên nó trở nên gợi cảm hơn trong những ngày đầu đông này.
Mỗi sớm mai thức dậy,khi bình minh lên trên thành phố,tôi sải từng bước trên con đường đến trường trong niềm vui hân hoan đón đợi.Nhà tôi ở trong một ngõ nhỏ hướng ra nặt phố,đi từ ngõ ra là đường lớn và khoảng cách trường cách xa nhà tôi là tầm 8km.Trên con đường xi măng phẳng lì còn lấp lánh khi ánh mai tỏa rạng ngời,ko bao giờ vắng những lượt xe đi ngang qua.Dù mỗi sáng,khi tôi đi học còn khá sớm nhưng trên đường vẫn rộn ràng tiếng người,tiếng xe làm cho lòng tôi chợt thấy nhuốm màu mùi vị của cuộc sống vui tươi,nhiệt thành.Hai bên đường là nhà cửa cao tầng mọc san sát nhau với những mảnh sơn lúc nào cũng tươi mới,càng rực rỡ hơn trong nắng và gió.Trên hè phố,luôn có thể nhìn thấy những tốp người đi bộ buổi sáng,những tốp học sinh đi học,...hòa mình trong ko khí vui tươi nói cười của dòng người trên hè phố trong làn gió nhẹ khiến cho tôi yêu quý cuộc sống này biết bao.Dọc con đường còn có những hàng ăn sáng rất khang trang và phong phú như hàng phở,bánh mì,bánh cuốn,...Tôi vẫn thường hay tạt vào các quán trên con đường này để mua đồ ăn sáng,có lẽ đã quen nên tôi luôn thấy đồ ăn trên con đường này là ngon nhất.
Khi bước vào cung đường này,nếu là mùa hè thì cái nóng bức ngoài kia ko còn đáng lo ngại nữa mà thay vào đó là những luồng gió mát rượi và những tiếng chim hót líu lo trong vòm cây kẽ lá khiến cho ai cũng phải yêu đời hơn.Trong tôi,con đường đi học lúc nào cũng đẹp,cũng thân thương,là con đường vô cùng quan trọng trong cuộc đời tôi.