Xác định động từ chỉ hoạt động trong các câu sau:
a. Trên nương, mỗi người một việc, người lớn thì đánh trâu ra cày. Các cụ già nhặt cỏ, đốt lá. Mấy chú bé đi tìm chỗ ven suối để bắc bếp thổi cơm. Các bà mẹ cúi lom khom tra ngô.
b. Giá những cổ tục, đã đày đọa mẹ tôi là một vật như hòn đá hay cục thủy tinh, đầu mẩu gỗ, tôi quyết vồ ngay mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát vụn mới thôi.
c.
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.
A.
B.
C.
D.

Các câu hỏi liên quan

a. Sắp xếp lại thứ tự các câu trong đoạn văn sau đây để tạo tính liên kết.
(1) Thực sự mẹ không lo lắng đến nỗi không ngủ được. (2) Mẹ không lo, nhưng vẫn không ngủ được. (3) Còn điều gì để lo lắng nữa đâu. (4) Mẹ tin đứa con của mẹ lớn rồi. (5) Mẹ tin vào sự chuẩn bị rất chu đáo cho con trước ngày khai trường. (6) Cứ nhắm mắt lại là dường như vang bên tai tiếng đọc bài trầm bổng: “Hằng năm cứ vào cuối thu… Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp”.
b. Thêm những từ ngữ liên kết để tạo tính liên kết cho đoạn văn sau:
U tôi đã đi ngủ từ lâu. (…) tôi buông bút, nhìn ra bốn bên, chỗ nào cũng thấy bóng u tôi. Cái bóng đen đủi, hòa lẫn với bóng tối, vẽ nên một khuôn mặt trăng trắng với đôi mắt nhỏ, lòng đen nhuộm một màu nâu đồng. (…) mơ hồ yêu dấu ấy đứng bên cạnh lớp lớp những ngày tháng ngậm ngùi đói khổ, những năm này năm khác qua đi trong cơn thấp thỏm đợi chờ dài dặc mang ngấn nước mắt và tiếng thở dài. Người ta, nhiều lúc nhàn, quây quần bên cạnh người thân, nhưng không mấy khi lại tỉ mỉ vẩn vơ mà nhìn ngắm những người yêu mến của ta. (…) thỉnh thoảng, tôi sực nhớ, tôi chợt nhìn (…), tôi bỗng giật mình, tôi ngờ ngợ như người ngồi trước mặt đây không phải là (…). Có đâu (…) lại thế kia.
(Theo Tô Hoài, Cỏ dại)
A.
B.
C.
D.