Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
Câu 1Các từ “xanh, bạc, nồng mặn” thuộc từ loại tính từc
Câu 2: Tại sao tác giả lại nhớ nhất cái mùi nồng mặn của quê hương mình?
Tác giả lại nhớ nhất cái mùi nồng mặn của quê hương mình:+ vì tác giả đang xa quê.+ mùi nồng mặn là mùi của biển khơi, mùi của sự vất vả trong người lao động và là nét đặc trưng của quê hương. + tác giả rất yêu quê hương, yêu làng quê chài lưới, yêu những con người vất vả để xây dựng cuộc sống quê hương tốt đẹp.
Câu 3: Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã: so sánh
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang:nhân hóa
Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng: so sánh, ẩn dụ
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió: nhân hóa
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm: nhân hóa
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi: nhân hóa.
Tác dụng: Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt. Hình ảnh con thuyền chân thực, sinh động, và gắn bó với người dân nơi đây.3 Thấy được tình yêu quê hương của tác giả qua hình ảnh con thuyền.