Thúy Kiều qua bốn câu thơ của Nguyễn Du trong đoạn trích "Chị em Thúy Kiều" để lại trong ta những ấn tượng sâu sắc. Kiều hiện lên mới lộng lẫy, xinh đẹp làm sao! Vẻ đẹp của nàng không phải cái phúc hậu của Vân mà sắc nước hương trời. Miêu tả chân dung nàng Kiều, Nguyễn Du thành công khi khắc họa cửa sổ tâm hồn - đôi mắt. Làn thu thủy ấy, nét xuân sơn ấy vừa sang trọng lại xinh tươi, rực rỡ biết bao nhiêu. Ông không đặc tả nhan sắc Kiều nhưng chừng ấy thôi cũng đủ để ta nhận ra cái đẹp của người con gái xuân thì. Vẻ đẹp được ước lệ tượng trưng nên càng thêm muôn phần sắc sảo ,cuốn hút lòng người. Đẹp đến nỗi thiên nhiên hờn ghen thì đó quả là vẻ đẹp hiếm thấy. Hoa ghen, liễu hờn, chỉ với hai hình ảnh nhân hóa, Nguyễn Du đã cho thấy đối lập giữa Vân và Kiều. Nếu Vân được yêu quý, mến mộ thì Kiều bị ghen ghét. Nhan sắc 'nghiêng nước nghiêng thành" không làm Kiều trở nên may mắn, sung sướng. Tất cả như dự báo co một tai họa ập đến vì vẻ đẹp lộng lẫy kia. Sắc đã hơn người nay lại thêm tài. Tài đành họa hai, tại sao có thể vẹn toàn đến thế. Nhân vật của Nguyễn Du đẹp vô cùng. Thúy Kiều dưới ngòi bút của Nguyễn Du không chỉ xinh đẹp mà còn là người con gái vẹn toàn trong lòng bạn đọc.
QHT: in đậm
câu cảm thán gạch chân