a. PTBĐ chính của văn bản là : B nghị luận.
b. Bố cục : Hai phần
P1: Từ đầu - không có cảnh tàn phá cây cối : Mĩ tục hái lộc đầu xuân của nhân dân ta.
P2: Còn lại : Thực trạng bẻ cành , phá cây hiện nay và giải pháp cho vấn đề này
c. Nhan đề : Có nên bỏ hay giữ tục hái lộc đầu năm ?
d. Toàn văn bản có hai luận điểm được chia như phần bố cục đã trình bày .
LĐ1 có các luận cứ như sau :
- Với ý nghĩa là hái lộc thánh ban cho – công việc được tiến hành một cách trang trọng, nhẹ nhàng.
- Cành lá có ý nghĩa thiêng liêng này được trân trọng đem về nhà và cắm vào lọ lộc bình trên bàn thờ tổ tiên.
- Việc hái lộc thường dành riêng cho các bậc phụ lão, các bậc trung niên, những người dâng lễ. Vì vậy, không có cảnh tàn phá cây cối.
LĐ2 có các luận cứ như sau ;
- Những năm gần đây, ta thường thấy thanh niên đi chơi xuân ra sức bẻ cành, tưởng rằng cành càng to, thì lộc càng lớn.
- Họ cầm cành cây phe phẩy, quăng quật chán chê, rồi vứt bừa bãi trên đường phố.
- Việc hái lộc ngày xuân không còn ý nghĩa đẹp như ngày trước nữa
- Ta nên bỏ tục hái lộc, để vừa giữ gìn cây xanh, cho môi trường trong sạch, vừa xây dựng phong cách đẹp của con người mới. Thay vào đó, ta nên tăng cường trồng thêm cây xanh … để tạo “lộc” cho mình.
- Ta nên thay đổi tập tục bẻ cành hái lộc bằng trồng cây gây lộc, như vậy thật hợp với hoàn cảnh mới”.