bảng 1
- Nông nghiệp:
+ Sử dụng sức lao động của trâu, bò phổ biến.
+ Phong Khê: có đê phòng lụt, có nhiều kênh ngòi.
+ Hai vụ lúa: vụ chiêm, vụ mùa.
+ Cây trồng và vật nuôi phong phú.
Sách “Nam phương thảo mộc trạng” nói đến một kĩ thuật trồng cam rất đặc biệt của người châu Giao: để chống sâu bọ châm đục thân cây cam, người ta nuôi loại kiến vàng, cho làm tổ ngay trên cành cam,…; đó là kĩ thuật “dùng côn trùng diệt côn trùng”.
Chính sách cai trị phương bắc:
Bóc lột, cống nạp nặng nề; cướp ruộng đất, lập đồn điền; nắm độc quyền về muối và sắt
- Thủ công nghiệp:
+ Nghề rèn sắt phát triển, nghề làm gốm mở mang.
+ Nghề dệt vải (tơ tre, tơ chuối). Vải tơ chuối là đặc sản của miền đất Âu Lạc cũ, các nhà sử học gọi là vải Giao Chỉ.
Chính sách cai trị phương bắc:
+ Chính quyền phương Bắc giữ độc quyền đồ sắt.
- Thương nghiệp: hàng hóa trao đổi buôn bán.
+ Hình thành các làng.
+ Trao đổi với thương nhân Giava, Trung Quốc, Ấn Độ.
Chính sách cai trị phương bắc:
+ Chính quyền đô hộ giữ độc quyền về ngoại thương.
Nhận xét:Chính quyền đô hộ Hán nắm độc quyền về sắt và đặt các chức quan để kiểm soát gắt gao việc khai thác, chế tạo và mua bán đồ sắt.Mặc dù bị hạn chế, nhưng nghề rèn sắt ở Giao Châu vẫn phát triển. Trong các di chỉ, mộ cổ thuộc thế kỉ I - VI, chúng ta đã tìm được nhiều đồ sắt.
2
vua = quan lại đô hộ
quý tộc = hào trưởng Việt, địa chủ Hán
Nông dân công xã = Nông dân công xã
= Nông dân lệ thuộc
Nô tì = Nô tì
3
Áp dụng chính sách di dân (đưa người Việt sống chúng với họ).
Bắt người Việt học chữ của họ.
Buộc người Việt phải quen dần với tập tục của họ.
vote 5 sao và câu trả lời hay nhất nha :))