Câu 1:
Thông điệp qua cuộc hôn nhân: Hôn nhân không bình đẳng sẽ khó lòng có thể vượt lên trên bão giông. Nếu nửa kia quá đa nghi, quá nhiều khuyết điểm thì bên cạnh việc ta tự giữ mình thì ta cũng cần có sự rắn rỏi, mạnh mẽ để phản kháng, bảo vệ bản thân. Từng lời ăn, tiếng nói của ta đều cần cẩn trọng nếu muốn hôn nhân chênh lệch ấy hạnh phúc. Một chút nghi ngờ, một chút niềm tin bị lung lay thì hạnh phúc sẽ mãi không trọn vẹn. Hãy biết trân trọng hạnh phúc và yêu thương chồng, người vợ của mình. Học cách lắng nghe và thấu hiểu thay vì chuyên quyền ,độc đoán.
Câu 2:
Em không đồng tình vì dù Nguyễn Dữ cho Vũ Nương trở về nhân gian nhưng nàng trở về rồi lại phải tạm biệt, xa gia đình, chồng con, quê hương mãi mãi. Việc trở về rồi ra đi chỉ càng tô đậm thêm nỗi đau, tô đậm thêm hiện thực đó là con người không thể trở về với cuộc sống nếu như đã từng tan vỡ, từng đổ vỡ.
Câu 3:
Người phụ nữ trong xã hội xưa là kiếp người bé mọn, đáng thương. Từ hôn nhân cho đến đời sống, họ phải chịu vô vàn thiệt thòi. Như Vũ Nương, nàng được gì trong cuộc hôn nhân được đổi trác bằng tiền. Đồng thời, ta càng thấy xót xa cho kiếp hồng nhan bạc mệnh khi hạnh phúc gia đình thì ngắn ngủi bởi chiến tranh, bởi nghi kị. HỌ chẳng có tiếng nói riêng của mình và cũng chẳng thể đứng lên đấu tranh cho hạnh phúc, cho quyền sống của mình. Xã hội trọng nam khinh nữ đã chà đạp con người đến tận cùng của đau thương.