Đáp án đúng:
Phương pháp giải:
Vận dụng những kiến thức đã học bài “Chữa bài con người trong thơ mới”. Kết hợp với kỹ năng viết bài văn nghị luận văn học.Giải chi tiết:1. Nêu vấn đề:
- Giới thiệu về tác giả Hàn Mặc Tử và thi phẩm Đây Thôn Vĩ Da
- Giới thiệu về tác giả Huy Cận và thi phẩm Tràng Giang
2. Giải quyết vấn đề:
a. Đây Thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử:
- Hai câu đầu:
+ Từ một bức tranh tràn trề nhựa sống lại thành bức tranh lạc điệu, vô sắc, vô hương
=> Bức tranh tâm cảnh, kí thác tâm sự qua cảnh thiên nhiên
+ Nhân hóa hình tượng dòng sông êm đềm, phẳng lặng, ngưng trệ và hình như không trôi chảy
=> Sông Hương hiện hữu nỗi sầu vạn cổ
+ Hoa đã vô sắc, vô hương, khẽ lay động cơn gió hiu hắt làm quang cảnh đã hiu quạnh, ảm đạm nay còn thê lương hơn.
- Hai câu sau:
+ Chứa đựng ít nhất 2 câu hỏi khắc khoải, da diết => trăn trở
+ Cõi mơ đẹp huyền ảo, chan chứa ánh trăng
+ Tối nay: ẩn dụ cho quỹ thời gian ngắn ngủi, hạn hẹp. Đồng hồ đếm ngược thời gian Hàm Mặc Tử lưu lại nhân gian chỉ còn từng phút từng giây
=> Cảm thấy thật xót xa cho tác giả
b. Tràng Giang của Huy Cận:
- Hai câu đầu:
+ Sóng gơn lăn tăn làm nên hình tượng nhỏ bé, gợi nên vẻ đẹp êm đềm, tĩnh lặng và yên ả vô cùng
+ Tràng giang lại là cảm giác về sự tương phản => cảm giác nhàm chán, đơn điệu và thật tẻ nhạt
+ Con thuyền trôi xuôi trên dòng tràng giang yên ả, đem đến cảm giác thiếu vắng bàn tay, hình bóng, sự vận động tích cực của con người
=> Hai câu thơ tạo vẻ đẹp đăng đối, hài hòa và cổ điển
- Hai câu sau:
+ Thuyền trôi về phía trước >< nước rẽ ngược lại phía sau => di chuyển ngược chiều
+ Hình ảnh con thuyền vẫn trôi chảy nhưng mất hút khi vào mênh mông trong thời gian
=> Ấn tượng về sự thiếu vắng đến khô kiệt sức sống
c. So sánh:
- Tương đồng:
+ Cùng miêu tả bức tranh thiên nhiên trời - nước, qua đó bộc lộ nỗi buồn và tình yêu đối với tạo vật và cuộc sống
+ Sử dụng thể thơ thất ngôn điêu luyện, kết hợp tả cảnh ngụ tình với trực tiếp biểu cảm.
- Khác biệt:
+ Đoạn thơ trong Đây thôn Vĩ Dạ: là nỗi buồn của một người khát khao sống, thiết tha gắn bó với cõi đời nhưng tự cảm thấy mong manh, vô vọng; trội về những thi liệu trực quan từ trải nghiệm của chính mình.
+ Đoạn thơ trong Tràng giang: bộc lộ nỗi buồn rợn ngợp trước tạo vật mênh mông, hoang vắng cùng mặc cảm lạc loài của người đứng trên quê hương mà thấy thiếu quê hương; trội về những thi liệu cổ điển hấp thu từ Đường thi.
3. Kết thúc vấn đề:
Khái quát lại nội dung, nghệ thuật.