SOẠN BÀI TẬP ĐỌC "CỬA SÔNG"

A. KĨ NĂNG ĐỌC DIỄN CẢM

Đây là đoạn trích trong một bài thơ của Quang Huy được sáng tác theo thể thơ 6 chữ. Nhịp thơ đều đặn, mỗi dòng là một nhịp, tạo nên một âm điệu nhẹ nhàng, tha thiết, tình cảm. Vì vậy khi đọc, em cần chú ý ngừng nghỉ sau mỗi dòng thơ, tốc độ bình thường, không nhanh, không chậm, đọc rõ ràng, trôi chảy từng dòng, từng khổ thơ, nhằm chuyên tải được ý thơ ngợi ca về tình cảm thủy chung “uống nước nhớ nguồn”.

B. TÌM HIỂU NỘI DUNG BÀI

Câu 1: Trong khổ thơ đầu, tác giả dùng những từ ngữ nào để nói về nơi sông chảy ra biển? Cách giới thiệu ấy có gì hay?

Trả lời:

- Để nói về nơi sông chảy ra biển trong khổ thơ đầu, tác giả đã dùng những từ ngữ sau:

+ Là cửa nhưng không then khóa.

+ Cũng không khép lại bao giờ.

- Cách giới thiệu ấy rất đặc biệt, rất hay:. Cũng là của nhưng không phải giống cái cửa (như cửa sổ, cửa chính của cái nhà) bình thường khác, bởi nó không có then, có khóa và không khép lại bao giờ. Cái cửa ấy chính là cái cửa sông. Tác giả đã sử dụng hình thức chơi chữ (hiện tượng đồng âm) nên rất độc đáo.

Câu 2: Theo bài thơ, cửa sông là một địa điểm đặc biệt như thế nào?

Trả lời: Theo bài thơ, cửa sông là một địa điểm rất đặc biệt. Vì cửa sông là nơi những dòng sông gửi phù sa lại đắp lên những bãi bồi, nơi nước ngọt ùa ra biển, nơi biển cả tìm về với đất liền, nơi nước ngọt của những dòng sông từ đầu nguồn đổ xuống, hòa với nước mặn của biển cả tạo thành vùng nước lợ, nơi cá tôm hội tụ, nơi những chiếc thuyền câu lấp lóa đêm trăng, nơi những con tàu ngân lên khúc giã từ và cũng là nơi tiễn đưa người ra khơi đánh cá.

Câu 3: Phép nhân hóa ở khố thơ cuối giúp tác giả nói điều gì về “tấm lòng” của cửa sông với cội nguồn?

Trả lời: Phép nhân hóa ở khổ thơ cuối như: “Dù giáp mặt cùng biển rộng; Cửa sông chẳng dứt cội nguồn; Bỗng... nhớ một vùng núi non”, giúp tác giả bộc lộ được tình cảm, tấm lòng của cửa sông đối với cội nguồn nơi phát sinh ra dòng nước.

* Nội dung chính: Thông qua việc trình bày về đặc điểm, tính chất của cửa sông, tác giả ca ngợi tình cảm thủy chung, uống nước nhớ nguồn - một phẩm chất đáng quý của con người Việt Nam.

Bài viết gợi ý: