" Đi khắp thế gian,không ai tốt bằng mẹ..." đó là những câu ca còn mãi luôn văng vẳng trong tâm trí của em mỗi khi nhớ về mẹ của mình.Về người quan trọng nhất trong cuộc đời của tôi.Cũng chính là người lái chuyến tàu của cuộc đời em
Mỗi khi nhìn mẹ,em bỗng chốc lại cảm thấy mẹ thật sự rất đẹp,đẹp như một cô tiên vậy.Mẹ có dáng người cao cao ,làn tóc dài và đen óng mượt, cùng với khuôn mặt tròn tròn phúc hậu.Mẹ rất hay cười và mỗi lần cười ,khuôn mặt của mẹ cứ như ánh nắng diệu kì vậy.Mái tóc của mẹ đen bóng ,dài ngang lưng .cùng với đôi mắt to,màu đen nâu của mẹ.Đôi tay của mẹ đã bị chai sạn theo tháng năm.
Mẹ là người hòa đồng,mẹ thích nói thích cười y như em vậy.Chẳng bao giờ mà mẹ ngồi yên một chỗ được và im lặng được.Lúc nào mẹ cũng phải cười,nói .Nụ cười của mẹ rất đẹp,có hai má lúm đồng tiền hai bên rất duyên.Mẹ là người đa sầu đa cảm,có đôi lúc lại còn trẻ con hơn cả em nữa .Mẹ cũng hay cười lại càng hay khóc .Mẹ cũng là người sâu sắc,mà mỗi lần mẹ nhìn em thì em lại cảm giác như mẹ luôn nhìn thấu cả tâm trí của em và cũng là người hiểu em nhất.Nhiều lúc mẹ dữ dằn lắm,mẹ mắng em tơi tả mỗi lần em làm sai.Nhưng em biết,mẹ vẫn luôn rất yêu thương em
Cả cuộc đời mẹ vẫn luôn kề cạnh em,sinh em ra vào lúc mẹ đang ở tuổi đẹp nhất của thanh xuân nhưng chẳng bao giờ oán hận gì.Mẹ mang nhiều tính cách đặc trưng chẳng giống ai.Bởi vì mẹ là duy nhất và cả cuộc đời này,em cũng mãi mãi chỉ có duy nhất một người mẹ mà thôi
Cảm ơn mẹ,cảm ơn mẹ vì đã sinh cho em được ra đời,cho em cái quyền được ước mơ,cho em hoài bão về một tương lai ,cho em quyền được sinh ra và lớn lên
Cho con thừa hưởng muôn vàn tình yêu thương của mẹ.
Đueọc mẹ cho đi quá nhiều,được mẹ yêu thương nhiều quá làm em sợ.Em sợ có một ngày ,một ngày mà mẹ cất bước ra đj khỏi chuyến tàu của em.Để em phải tự lái chuyến tàu này.Nên em muốn dùng tất cả những khoảng thời gian còn lại mà em có thể ,để yêu thương mẹ và chăm sóc mẹ như mẹ đã từng.