Đặc điểm nào sau đây KHÔNG ĐÚNG với khí hậu của miền bắc và đông bắc bắc bộ A . Mùa đông lạnh, mưa phùn, gió bấc, lượng mưa ít B .Chịu tác dộng mạnh nhất của gió phơn tây nam C .Mùa hạ nóng, mưa nhiều. giữa mùa hạ có mưa ngâu D .Mùa đông đến sớm và kết thúc muộn nhất cả nước Đặc điểm địa hình của miền Tây Bắc và Bắc Trung Bộ là A . địa hình cao nhất cả nước , các dãy núi hướng Tây Bắc- Đông Nam B .phần lớn đồi núi thấp với nhiều cánh cung núi mở rộng về phía Bắc C .đồng bằng châu thổ các sông lớn và đồng bằng nhỏ ven biển D . Các sơn nguyên bóc mòn và các cao nguyên badan bằng phẳng rộng lớn

Các câu hỏi liên quan

Nêu ý nghĩa của câu chuyện " Hai mẹ con " Lần đầu mẹ đưa Phương vào lớp 1, cô giáo kêu mẹ kí tên vào sổ của cô mẹ bẽn lẽn : “ Tôi không biết chữ ! ”. Và mẹ gạch hai nét chéo nhau lên giấy. Phương thương mẹ quá! Nó quyết tâm sẽ ráng học cho biết chữ để chỉ giúp mẹ cách kí tên. Sáng nào, Phương cũng được mẹ đưa đến lớp. Bữa đó, đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ nói : “ Tội nghiệp cụ có một mình, đi chợ về nằm ngất thế này, chẳng ai hay ”. Rồi mẹ gọi xe đạp lôi, bảo Phương phụ giúp một tay đỡ cụ lên, chở vào bệnh viện. Hôm ấy, lần đầu Phương đến lớp trễ, cô giáo lấy làm lạ, hỏi mãi. Nó lặng im không dám nói, trong thâm tâm nó nghĩ : Lỗi là tại mẹ, tại mẹ ! Nó càng lo vì mỗi thứ hai chào cờ đầu tuần, thỉnh thoảng vẫn có bạn bị nêu tên bởi vi phạm nội quy. Nó thấy giận mẹ. Về nhà, Phương không ăn cơm, nó buồn và hơi ngúng nguẩy. Mẹ nhìn thấy liền chạy theo dỗ mãi. Phương vừa khóc vừa kể chuyện ban sáng đến lớp. Mẹ nói : “ Không sao đâu con, để ngày mai mẹ xin lỗi cô giáo. Con cứ đi học, đừng lo gì hết nghen ! ”. Sáng hôm sau, mẹ dẫn Phương đến lớp rất sớm, chờ cô giáo tới, mẹ nói gì với cô, cô cười và gật đầu. Phương cảm thấy yên tâm. Thứ hai, chào cờ đầu tuần, Phương giật thót người khi nghe cô hiệu trưởng nêu tên mình : “ Em Trần Thanh Phương… ” . Thôi chết ! Vậy là cô chủ nhiệm đã báo cáo với cô hiệu trưởng điều gì rồi ? Giọng cô hiệu trưởng vẫn đều đều : “ …Em còn nhỏ mà đã biết giúp đỡ người neo đơn, hoạn nạn… Việc làm tốt của em Phương đáng được tuyên dương ”. Tiếng vỗ tay làm Phương bừng tỉnh. Mọi con mắt đổ dồn về phía nó. Nó cúi gầm mặt xuống, cảm thấy ngượng nghịu và xấu hổ. Vậy mà nó đã giận mẹ ! mẹ con"