Các biện pháp tu từ từ vựng: So sánh, ẩn dụ, nhân hoá, hoán dụ, điệp ngữ, chơi chữ, nói quá, nói giảm – nói tránh…

Mục Lục

  • 1 Lí thuyết về các biện pháp tu từ thường gặp
  • 2 Luyện tập về các biện pháp tu từ đã học
  • 2.1 Bài 1: So sánh
  • 2.2 Bài 2 : Nhân hoá
  • 2.3 Bài 3 : Ẩn dụ
  • 2.4 Bài 4: Hoán dụ
  • 2.5 Bài 5. Điệp ngữ.
  • 2.6 Bài 6. Chơi chữ.
  • Lí thuyết về các biện pháp tu từ thường gặp

    1.So sánh: Là đối chiếu sự vật, sự việc này với sự vật, sự việc khác có nét tương đồng để làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt.
    VD: Trẻ em như búp trên cành
    2. Nhân hoá: Là cách dùng những từ ngữ vốn dùng để miêu tả hành động của con người để miêu tả vật, dùng loại từ gọi người để gọi sự vật không phải là người làm cho sự vật, sự việc hiện lên sống động, gần gũi với con người.
    VD: Chú mèo đen nhà em rất đáng yêu.
    3. Ẩn dụ: Là cách dùng sự vật, hiện tượng này để gọi tên cho sự vật, hiện tượng khác dựa vào nét tương đồng (giống nhau) nhằm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt.
    VD: Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng
    4. Hoán dụ: Là cách dùng sự vật này để gọi tên cho sự vật, hiện tượng khác dựa vào nét liên tưởng gần gũi nhằm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt.
    VD: Đầu bạc tiễn đầu xanh (Người già tiễn người trẻ: dựa vào dấu hiệu bên ngoài)
    5. Điệp ngữ: là từ ngữ (hoặc cả một câu) được lặp lại nhiều lần trong khi nói và viết nhằm nhấn mạnh, bộc lộ cảm xúc…
    VD: Võng mắc chông chênh đường xe chạy
    Lại đi, lại đi trời xanh thêm.
    6. Chơi chữ: là cách lợi dụng đặc sắc về âm, nghĩa nhằm tạo sắc thái dí dỏm hài hước.
    VD: Mênh mông muôn mẫu màu mưa
    Mỏi mắt miên man mãi mịt mờ
    7. Nói quá là biện pháp tu từ phóng đại mức độ, qui mô, tính chất của sự vật, hiện tượng được miêu tả để nhấn mạnh, gây ấn tượng, tăng sức biểu cảm.
    VD: Lỗ mũi mười tám gánh lông
    Chồng khen chồng bảo râu rồng trời cho.
    8 Nói giảm, nói tránh là một biện pháp tu từ dùng cách diễn đạt tế nhị, uyển chuyển, tránh gây cảm giác quá đau buồn, ghê sợ, nặng nề; tránh thô tục, thiếu lịch sự.
    Ví dụ:

    Bác Dương thôi đã thôi rồi

    Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta.

    Luyện tập về các biện pháp tu từ đã học
    Bài 1: So sánh

    1. Thế nào là so sánh?
      So sánh là đối chiếu sự vật, sự việc này với sự vật sự việc khác có nét tương đồng để làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt.
      VD:
      – Trong như tiếng hạc bay qua
      Đục như tiếng suối mới sa nửa vời.
      (Nguyễn Du)
      – Mỏ Cốc như cái dùi sắt, chọc xuyên cả đất
      (Tô Hoài)
    2. Cấu tạo của phép so sánh
      So sánh là cách công khai đối chiếu các sự vật với nhau, qua đó nhận thức được sự vật một cách dễ dàng cụ thể hơn. Vì vậy một phép so sánh thông thường gồm 3 yếu tố:
      (1). Vế A : Đối tượng ( là sự vật, hoặc phương diện …) được so sánh.
      (2). Từ so sánh.
      (3). Vế B : Sự vật làm chuẩn để so sánh.
      + Trong 3 yếu tố trên đây yếu tố (1) và yếu tố (3) phải có mặt. Nếu vắng mặt cả yếu tố (1) thì giữa yếu tố (1) và yếu tố (3) phải có điểm tương đồng quen thuộc. Lúc đó ta có ẩn dụ.
      VD: Khi ta nói : Cô gái đẹp như hoa là so sánh. Còn khi nói : Hoa tàn mà lại thêm tươi (Nguyễn Du) thì hoa ở đây là ẩn dụ.
      + Yếu tố (2) có thể là các từ : như, giống, tựa, khác nào, tựa như, giống như, là, bao nhiêu,…bấy nhiêu, hơn, kém … Mỗi yếu tố đảm nhận một sắc thái biểu cảm khác nhau:
      – Như có sắc thái giả định
      – Là sắc thái khẳng định
      – Tựa thể hiện mức độ chưa hoàn hảo,…
      + Trật tự của phép so sánh có khi được thay đổi.
      VD:
      Như chiếc đảo bốn bề chao mặt sóng
      Hồn tôi vang tiếng vọng của hai miền
    3. Các kiểu so sánh

    Dựa vào mục đích và các từ so sánh người ta chia phép so sánh thành hai kiểu:
    a) So sánh ngang bằng
    Phép so sánh ngang bằng thường được thể hiện bởi các từ so sánh sau đây: là, như, y như, tựa như, giống như hoặc cặp đại từ bao nhiêu…bấy nhiêu.
    Mục đích của so sánh nhiều khi không phải là tìm sự giống nhau hay khác nhau mà nhằm diễn tả một cách hình ảnh một bộ phận hay đặc điểm nào đó của sự vật giúp người nghe, người đọc có cảm giác hiểu biết sự vật một cách cụ thể sinh động. Vì thế phép so sánh thường mang tính chất cường điệu.
    VD: Cao như núi, dài như sông (Tố Hữu)
    b) So sánh hơn kém
    Trong so sánh hơn kém từ so sánh được sử dụng là các từ : hơn, hơn là, kém, kém gì…
    VD:
    – Ngôi nhà sàn dài hơn cả tiếng chiêng
    Muốn chuyển so sánh hơn kém sang so sánh ngang bằng người ta thêm một trong các từ phủ định: Không, chưa, chẳng… vào trong câu và ngược lại.
    VD:
    Bóng đá quyến rũ tôi hơn những công thức toán học.
    Bóng đá quyến rũ tôi không hơn những công thức toán học.
    Tác dụng của so sánh
    + So sánh tạo ra những hình ảnh cụ thể sinh động. Phần lớn các phép so sánh đều lấy cái cụ thể so sánh với cái không cụ thể hoặc kém cụ thể hơn, giúp mọi người hình dung được sự vật, sự việc cần nói tới và cần miêu tả.
    VD:
    Công cha như núi Thái Sơn
    Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra. (Ca dao)
    + So sánh còn giúp cho câu văn hàm súc gợi trí tưởng tượng của ta bay bổng. Vì thế trong thơ thể hiện nhiều phép so sánh bất ngờ.
    VD:
    Tàu dừa chiếc lược chải vào mây xanh
    Cách so sánh ở đây thật bất ngờ, thật gợi cảm. Yếu tố (3) bị lược bỏ. Người đọc người nghe tha hồ mà tưởng tượng ra các mặt so sánh khác nhau làm cho hình tượng so sánh được nhân lên nhiều lần.
    II/ Bài tập
    Bài 1. Trong câu ca dao :
    Nhớ ai bồi hổi bồi hồi
    Như đứng đống lửa như ngồi đống than
    a) Từ bồi hổi bồi hồi là từ gì?
    b) Gải nghĩa từ bồi hổi bồi hồi
    c) Phân tích cái hay của câu thơ do phép so sánh đem lại.
    Gợi ý:
    a) Đây là từ láy chỉ mức độ cao.
    b) Giải nghĩa : trạng thái có những cảm xúc, ý nghĩ cứ trở đi trở lại trong cơ thể con người.
    c) Trạng thái mơ hồ, trừu tượng chỉ được bộc lộ bằng cách đưa ra hình ảnh cụ thể: đứng đống lửa, ngồi đống than để người khác hiểu được cái mình muốn nói một cách dễ dàng. Hình ảnh so sánh có tính chất phóng đại nên rất gợi cảm.
    Bài 2. Phép so sánh sau đây có gì đặc biệt:
    Mẹ già như chuối và hương
    Như xôi nếp một, như đường mía lau.
    (Ca dao)
    Gợi ý:
    Chú ý những chỗ đặc biệt sau đây:
    – Từ ngữ chỉ phương diện so sánh bị lược bỏ.
    Vế (B) là chuẩn so sánh không phải có một mà có ba: chuối và hương – xôi nếp mật – đường mía lau là nhằm mục đích ca ngợi người mẹ về nhiều mặt, mặt nào cũng có nhiều ưu điểm đáng quý.
    Bài 3. Tìm và phân tích phép so sánh (theo mô hình của so sánh) trong các câu thơ sau:
    a) Ngoài thềm rơi chiếc la đa
    Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng.
    (Trần Đăng Khoa)
    b) Quê hương là chùm khế ngot
    Cho con chèo hái mỗi ngày
    Quê hương là đường đi học
    Con về rợp bướm vàng bay.
    (Đỗ Trung Quân)
    Gợi ý:
    Chú ý đến các so sánh
    a) Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng
    b) Quê hương là chùm khế ngọt
    Quê hương là đường đi học

    Bài 2 : Nhân hoá

    I/ Củng cố, mở rộng và nâng cao
    1. Thế nào là nhân hoá ?
    Nhân hoá là cách gọi hoặc tả con vật, cây cối, đồ vật, hiện tượng thiên nhiên bằng những từ ngữ vốn được dùng đẻ gọi hoặc tả con người; làm cho thế giới loài vật, cây cối đồ vật, … trở nên gần gũi với con người, biểu thị được những suy nghĩ tình cảm của con người.
    Từ nhân hoá nghĩa là trở thành người. Khi gọi tả sự vật người ta thường gán cho sự vật đặc tính của con người. Cách làm như vậy được gọi là phép nhân hoá.
    VD:
    Cây dừa
    Sải tay
    Bơi
    Ngọn mùng tơi
    Nhảy múa (Trần Đăng Khoa)
    Các kiểu nhân hoá
    Nhân hoá được chia thành các kiểu sau đây:
    + Gọi sự vật bằng những từ vốn gọi người
    VD:
    Dế Choắt ra cửa, hé mắt nhìn chị Cốc. Rồi hỏi tôi :
    – Chị Cốc béo xù đứng trước cửa nhà ta đấy hả ?
    (Tô Hoài)
    + Những từ chỉ hoạt động, tính chất của con người được dùng để chỉ hoạt động, tính chất sự vật.
    VD :
    Muôn nghìn cây mía
    Múa gươm
    Kiến
    Hành quân
    Đầy đường
    (Trần Đăng Khoa)
    + Những từ chỉ hoạt động, tính chất của con người được dùng để chỉ hoạt động tính chất của thiên nhiên
    VD :
    Ông trời
    Mặc áo giáp đen
    Ra trận
    (Trần Đăng Khoa)
    + Trò chuyện tâm sự với vật như đối với người
    VD :
    Khăn thương nhớ ai
    Khăn rơi xuống đất ?
    Khăn thương nhớ ai
    Khăn vắt trên vai
    (Ca dao)
    Em hỏi cây kơ nia
    Gió mày thổi về đâu
    Về phương mặt trời mọc…
    (Bóng cây kơ nia)
    Tác dụng của phép nhân hoá
    Phép nhân hoá làm cho câu văn, bài văn thêm cụ thể, sinh động, gợi cảm ; làm cho thế giới đồ vật, cây cối, con vật được gần gũi với con người hơn.
    VD :
    Bác giun đào đất suốt ngày
    Hôm qua chết dưới bóng cây sau nhà. (Trần Đăng Khoa)

    II/ Bài tập:
    Bài 1: Hai câu thơ sau sử dụng những biện pháp tu từ nào ?
    “Mặt trời xuống biển như hòn lửa
    Sóng đã cài then đêm sập cửa”

    1. Nhân hoá và so sánh C. Ẩn dụ và hoán dụ.
    2. Nói quá và liệt kê. D. Chơi chữ và điệp từ.

    Gợi ý: A

    Bài 2.
    Trong câu ca dao sau đây:
    Trâu ơi ta bảo trâu này
    Trâu ăn no cỏ trâu cày với ta
    Cách trò chuyện với trâu trong bài ca dao trên cho em cảm nhận gì ?
    Gợi ý:
    – Chú ý cách xưng hô của người đối với trâu. Cách xưng hô như vậy thể hiện thái độ tình cảm gì ? Tầm quan trọng của con trâu đối với nhà nông như thế nào ? Theo đó em sẽ trả lời được câu hỏi.
    Bài 3. Tìm phép nhân hoá và nêu tác dụng của chúng trong những câu thơ sau:

    Trong gió trong mưa
    Ngọn đèn đứng gác
    Cho thắng lợi, nối theo nhau
    Đang hành quân đi lên phía trước.
    (Ngọn đèn đứng gác- Chính Hữu)
    Gợi ý:
    Chú ý cách dùng các từ vốn chỉ hoạt động của người như:
    – Đứng gác, nối theo nhau, hành quân, đi lên phía trước.

    Bài 3 : Ẩn dụ

    I/ Củng cố, mở rộng và nâng cao
    1. Thế nào là ẩn dụ ?
    Ẩn dụ là cách gọi tên sự vật, hiện tượng này bằng tên sự vật hiện khác có nét tương đồng quen thuộc nhằm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt.
    Ẩn dụ thực chất là một kiểu so sánh ngầm trong đó yếu tố so sánh giảm đi chỉ còn yếu tố làm chuẩn so sánh được nêu lên.
    Muốn có phép ẩn dụ thì giữa hai sự vật hiện tượng được so sánh ngầm phải có nét tương đồng quen thuộc nếu không sẽ trở nên khó hiểu.
    Câu thơ:
    Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
    Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
    (Viễn Phương)
    Mặt trời ở dòng thơ thứ hai chính là ẩn dụ.
    Hoặc
    Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi
    Mặt trời của mẹ em nằm trên lưng (Nguyễn Khoa Điềm)
    Ca dao có câu:
    Thuyền về có nhớ bến chăng ?
    Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền.
    Bến được lấy làm ẩn dụ để lâm thời biểu thị người có tấm lòng thuỷ chung chờ đợi, bởi những hình ảnh cây đa, bến nước thường gắn với những gì không thay đổi là đặc điểm quen thuộc ở những có người có tấm lòng thuỷ chung.
    Ẩn dụ chính là một phép chuyển nghĩa lâm thời khác với phép chuyển nghĩa thường xuyên trong từ vựng. Trong phép ẩn dụ, từ chỉ được chuyển nghĩa lâm thời mà thôi.
    Các kiểu ẩn dụ
    Dựa vào bản chất sự vật hiện tượng được đưa ra so sánh ngầm, ta chia ẩn dụ thành các loại sau:
    + Ẩn dụ hình tượng là cách gọi sự vật A bằng sự vật B.
    VD:
    Người Cha mái tóc bạc
    (Minh Huệ)
    Lấy hình tượng Người Cha để gọi tên Bác Hồ.
    + Ẩn dụ cách thức là cách gọi hiện tượng A bằng hiện tượng B.
    VD:
    Về thăm quê Bác làng Sen
    Có hàng râm bụt thắp lên lửa hồng.
    (Nguyễn Đức Mậu)
    Nhìn “hàng râm bụt” với những bông hoa đỏ rực tác giả tưởng như những ngọn đèn “thắp lên lửa hồng”.
    + Ẩn dụ phẩm chất là cách lấy phẩm chất của sự vật A để chỉ phẩm chất của sự vật B.
    VD:
    Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài.
    Tròn và dài được lâm thời chỉ những phẩm chất của sự vật B.
    + Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác là những ẩn dụ trong đó B là một cảm giác vốn thuộc một loại giác quan dùng để chỉ những cảm giác A vốn thuộc các loại giác quan khác hoặc cảm xúc nội tâm. Nói gọn là lấy cảm giác A để chỉ cảm giác B.
    VD:
    Mới được nghe giọng hờn dịu ngọt
    Huế giải phóng nhanh mà anh lại muộn về.
    (Tố Hữu)Hay:
    Đã nghe rét mướt luồn trong gió
    Đã vắng người sang những chuyến đò
    (Xuân Diệu)

    Tác dụng của ẩn dụ
    Ẩn dụ làm cho câu văn thêm giàu hình ảnh và mang tính hàm súc. Sức mạnh của ẩn dụ chính là mặt biểu cảm. Cùng một đối tượng nhưng ta có nhiều cách thức diễn đạt khác nhau. (thuyền – biển, mận – đào, thuyền – bến, biển – bờ) cho nên một ẩn dụ có thể dùng cho nhiều đối tượng khác nhau. Ẩn dụ luôn biểu hiện những hàm ý mà phải suy ra mới hiểu. Chính vì thế mà ẩn dụ làm cho câu văn giàu hình ảnh và hàm súc, lôi cuốn người đọc người nghe.
    VD :
    Trong câu : Người Cha mái tóc bạc
    nếu thay Bác Hồ mái tóc bạc thì tính biểu cảm sẽ mất đi.
    Bài tập
    Bài 1:
    Phân tích nghệ thuật ẩn dụ trong câu thơ sau:
    “Thân em vừa trắng lại vừa tròn” (Bánh trôi nước – Hồ Xuân Hương)
    * Gợi ý:
    – Nghĩa đen: Bánh trôi nước về màu sắc và hình dáng
    – Nghĩa bóng : Hình ảnh về vẻ đẹp người phụ nữ có làn da trắng và thân hình đầy đặn .
    Khi phân tích ta làm như sau : Cách sử dụng nghệ thuật ẩn dụ của nhà thơ thật tài tình vì qua hình ảnh cái bánh nhà thơ đã gợi cho người đọc hình dung được một hình ảnh khác thật sâu săc kín đáo đó là hình ảnh … (nghĩa bóng) – từ đó gợi cảm xúc cho người đọc về người phụ nữ xưa …
    Bài 2:

    Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

    Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ


    (Viễn Phương – Viếng lăng Bác)
    – Chỉ ra biện pháp tu từ trong hai câu thơ ?
    – Phân tích giá trị biểu cảm ?
    * Gợi ý:
    – Phép tu từ ẩn dụ: Mượn hình ảnh mặt trời để chỉ Bác Hồ
    – Cách sử dụng nghệ thuật ẩn dụ của nhà thơ thật tài tình vì qua hình ảnh “mặt trời” là một vầng thái dương “nghĩa đen”, tác giả tạo ra một hình ảnh so sánh ngầm sâu sắc, tế nhị làm cho người đoc suy nghĩ và hình dung ra được hình ảnh của Bác Hồ (nghĩa bóng) một con người rực rỡ và ấm áp như mặt trời dẫn dắt dân tộc ta trên con đường giành tự do và độc lập xây dựng tổ quốc công bằng dân chủ văn minh từ đó tạo cho người đọc một tình cảm yêu mến khâm phục vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc chúng ta

    Bài 4: Hoán dụ

    I.Khái niệm
    – Hoán dụ là tên gọi sự vật, hiện tượng, khái niệm bằng tên của sự vật hiện tượng, khái niệm khác có quan hệ gần gũi với nó nhằm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt.
    – Có bốn kiểu hoán dụ thường gặp:
    + Lấy một bộ phận để gọi toàn thể.
    + Lấy vật chứa đựng để gọi vật bị chứa đựng.
    + Lấy dấu hiệu của sự vật để gọi sự vật.
    + Lấy cái cụ thể để gọi cái trừu tượng.

    II.Bài tập.
    Tìm và phân tích các hoán dụ trong các ví dụ sau:

    1. Chồng ta áo rách ta thương

    Chồng người áo gấm xông hương mặc người.
    (Ca dao)

    Sen tàn cúc lại nở hoa

    Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân

    (Nguyễn Du)
    Một viên gạch hồng, Bác chống lại cả một mùa băng giá…
    (Chể Lan Viên)

    Gợi ý:
    * a. “ áo rách” là hoán dụ lấy quần áo (áo rách) để thay cho con người (người nghèo khổ).
    “áo gấm” cũng là hoán dụ lấy quần áo (áo gấm) để thay cho con người( người giàu sang, quyền quí).
    * b. “ Sen” là hoán dụ lấy loài hoa đặc trưng ( hoa sen) để chỉ mùa (mùa hạ).
    Cúc” là hoán dụ lấy loài hoa đặc trưng ( hoa cúc) để chỉ mùa (mùa thu).
    – Chỉ với hai câu thơ nhưng Nguyễn Du đã diễn đạt được bốn mùa chuyển tiếp trong một năm, mùa hạ đi qua mùa thu lại đến rồi mùa thu kết thúc, đông bước sang, đông tàn, xuân lại ngự trị.
    * c. “Viên gạch hồng” là hoán dụ lấy đồ vật (viên gạch hồng) để biểu trưng cho nghị lực thép, ý chí thép của con người. (Bác Hồ vĩ đại).
    – “ Băng giá” là hoán dụ lấy hiện tượng tiêu biểu (cái lạnh ở Pa-ri) để gọi thay cho mùa (mùa đông)

    Bài 5. Điệp ngữ.

    Khái niệm.
    – Điệp ngữ là nhắc đi nhắc lại một từ, một ngữ trong câu văn, đoạn văn, câu thơ, đoạn thơ…
    – Điệp ngữ vừa để nhấn mạnh ý vừa tạo cho câu văn, câu thơ, đoạn văn, đoạn thơ giàu
    âm điệu, giọng văn trở nên tha thiết, nhịp nhàng hoặc hào hùng mạnh mẽ.
    Ví dụ:
    Trời xanh đây là của chúng ta
    Núi rừng đây là của chúng ta
    Những cánh đồng thơm ngát
    Những ngả đường bát ngát
    Những dòng sông đỏ nặng phù sa

    – Các loại điệp ngữ:
    + Điệp ngữ cách quãng.
    + Điệp ngữ nối tiếp.
    + Điệp ngữ chuyển tiếp (điệp ngữ vòng)

    Ví dụ:
    Anh đã tìm em rất lâu, rất lâu
    Cô gái ở Thạch Kim, Thạch Nhọn
    Khăn xanh, khăn xanh phơi đầy lán sớm
    Sách giấy mở tung trắng cả rừng chiều.
    = ĐN cách quãng
    Chuyện kể từ những nỗi nhớ sâu xa
    Thương em, thương em, thương em biết mấy
    = ĐN nối tiếp
    ( Phạm Tiến Duật)
    Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy
    Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu
    Ngàn dâu xanh ngắt một màu
    Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai.
    = ĐN vòng tròn
    (Chinh phụ ngâm)

    * Lưu ý: Điệp ngữ khác với cách nói, cách viết lặp do nghèo nàn về vốn từ, do không nắm chắc cú pháp nên nói và viết lặp, đó là một trong những lỗi cơ bản về câu.

    Bài 6. Chơi chữ.

    I.Khái niệm.
    – Chơi chữ là cách vận dụng ngữ âm, ngữ nghĩa của từ để tạo ra những cách hiểu bất ngờ, thú vị.

    1. Một số kiểu chơi chữ thường gặp:

    * Dùng từ gần nghĩa, đồng nghĩa để chơi chữ…
    Nửa đêm, giờ tí, canh ba
    Vợ tôi, con gái, đàn bà, nữ nhi
    * Dùng từ đồng nghĩa, trái nghĩa:
    Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
    Núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non.


    * Dùng lối nói lái:
    Mang theo một cái phong bì
    Trong đựng cái gì, đựng cái đầu tiên.
    Hay: Con gái là cái bòn
    * Dùng từ đồng âm:
    Bà già đi chợ Cầu Đông
    Bói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng?
    Thầy bói xem quẻ nói rằng
    Lợi thì có lợi nhưng răng không còn!
    Hoặc:
    Hỡi cô cắt cỏ bên sông
    Có muốn ăn nhãn thì lồng sang đây (Ca dao)
    – Từ tên một loại nhãn nổi tiếng ngon, ngọt, mát bổ (nhãn lồng) thế mà chàng trai lém lỉnh nọ đã khéo léo vận dụng để trêu chọc cô bạn gái rằng hãy chạy tế sang đây (lồng sang sông!) anh mới cho ăn nhãn… Ca dao xưa hóm thật!
    – Các lối chơi chữ: Văn thơ trào phúng, ca dao, chèo cổ (vai hề) thường sử dụng nhiều lối chơi chữ rất độc đáo.
    (Tài liệu sưu tầm )
    Xem thêm : Lý thuyết và bài tập về các biện pháp tu từ trong tiếng Việt

    Một số biện pháp tu từ có thể xuất hiện trong đề đọc hiểu Ngữ văn

    Bộ đề luyện thi THPT Quốc gia môn văn theo cấu trúc mới :
    Bộ đề đọc hiểu theo cấu trúc mới :
    Full lí thuyết và bài tập tiếng Việt :

    Bài viết gợi ý: