Đề bài.
Suy nghĩ của anh chị về bài học nhân sinh được gợi ra từ lời cảm ơn của cây sồi với ngọn gió trong câu chuyện “Ngọn gió và cây sồi”.
Bài làm.
Trong nhật ký của mình, Đặng Thùy Trâm đã viết “đời người phải trải qua giông tố, nhưng không được cúi đầu trước giông tố”. Đúng như vậy, cuộc đời của mỗi con người như một đường chạy, mà ở đó mỗi chúng ta phải vượt qua những quãng đường có lúc bằng phẳng và có lúc lại ngoằn nghèo thử thách. Và đứng trước những thử thách đó, mỗi người phải bản lĩnh, cứng cáp để vượt qua, để rèn luyện cũng như ý thức bản thân. Ý nghĩa nhân sinh cao cả đó càng được tô đậm hơn, rõ nét hơn qua lời cảm ơn của cây sồi với ngọn gió. Trong câu chuyện “Ngọn gió và Cây Sồi”.
Khó khăn cuộc đời có thể đến với mỗi người bất kỳ lúc nào, giống như ngọn gió dữ dội kia đã bất ngờ ập vào cuốn bay tất cả mọi thứ trong rừng. Ngọn gió dữ dội đó tượng trưng cho những thử thách nghiệt ngã, những gian truân bất chấp trong cuộc sống. Sau khi đến với sức mạnh ghê gớm của mình, dường như khu rừng đã tan hoang nhưng duy nhất chỉ có một cây sồi vẫn đứng sừng sững, chắc chắn và hiên ngang. Ngọn gió lại tức giận, dùng sức mạnh của mình quật ngã một lần nữa khiến cây gẫy hết nhành lá của cây sồi, thậm chí lại làm thân nó lay động nhưng rồi vẫn không ngã đổ mà vẫn hiên ngang, vững vàng. Bất lực ngọn gió chịu thua và hỏi cây sồi tại sao có thể đứng vững như vậy? trong khi gió mạnh thế và câu trả lời cùng với lời cảm ơn của nó dành cho ngọn gió hung dữ kia đã chất chứa bao ý nghĩa sâu sắc. Đặc biệt lời cảm ơn của cây sồi đã gợi sự hành xử, nhận thức đúng đắn của con người trước thử thách nghiệt ngã. Những gian truân, khó khăn đó chính là môi trường giúp cho con người rèn luyện bản thân. Như vậy chỉ là một mẩu chuyện nhỏ nhưng đã gây ra biết bao điều ý nghĩa, bài học về khó khăn và cách ứng xử với khó khăn trong cuộc sống.
Giống như một dòng sông luôn chảy ngoằn nghèo, uốn khúc cuộc sống con người luôn ẩn chứa muôn vàn trở ngại và thách thức. Không có một ai có cuộc đời chỉ trải qua toàn hoa hồng, thảm lụa mời gọi. Không có một ai mà cuộc đời chỉ bình yên với hạnh phúc sóng gió cuộc đời có thể ập đến bất cứ lúc nào nếu con người không có lòng dũng cảm và bản lĩnh để đối mặt với khó khăn, giám vượt qua đó chính là nhân tố quan trọng quyết định đến tương lai, đến hạnh phúc. Khó khăn không phải chỉ đến một lúc rồi qua đi mà mãi mãi, khó khăn sẽ bám theo ta đến suốt cuộc đời. Nếu dũng cảm đối mặt với khó khăn, dám vượt qua nó thì con người đã làm chủ được bản thân, làm chủ được hạnh phúc. Thế nhưng nếu ngược lại, tức là con người ta đang hèn yếu trước số phận, đang mặc định cho số phận thậm chí là thất bại trước cuộc đời. Chỉ có đứng vững và bản lĩnh tự tin trước khó khăn thì chúng ta mới có thể vượt qua một cách dễ dàng.
Khó khăn đến với mỗi con người không phải chỉ là để thử thách mà những điều kiện, hoàn cảnh bất lợi, thậm chí nghiệt ngã ấy đều nhiều lúc lại chính là môi trường lý tưởng để con người được rèn luyện và trưởng thành. Ông cha ta đã từng dạy, “thất bại là mẹ thành công”, có khó khăn, thử thách thậm chí là thất bại, gục gã thì từ đó chúng ta mới có những bài học, những kinh nghiệm sống để đời. Càng đối mặt với gian khổ, con người càng trở nên ung dung, điềm tĩnh chủ động, tự tin cao hơn nữa là cảm nhận trọn vẹn ý nghĩa, lợi ích của việc đối mặt với thử thách, khó khăn. Cuộc sống là một điều thú vị, hết thú vị này đến thú vị khác gì vậy phải chinh phục được những khó khăn thì con người mới được rèn luyện cảm nhận hết cuộc sống. Nếu không được trải nghiệm khó khăn, thử thách thì đó là một cuộc sống vô nghĩa, vô năng.
Trong thực tế ta đã gặp biết bao tấm gương vượt qua khó khăn, thất bại để đến với thành công và hạnh phúc. Tiêu biểu trong số đó là nhà soạn nhạc nổi tiếng Beethoven. Ông sinh ra ở nước Đức, hồi nhỏ ông bị khiếm thính, sau đó bị điếc hoàn toàn. Tuy vậy vượt qua mọi trở ngại, cố gắng hết sức vì đam mê Ông vẫn trở thành một nhà soạn nhạc vĩ đại, nổi tiếng thế giới. Ông là hình tượng âm nhạc quan trọng trong giai đoạn giao thời, từ thời kỳ âm nhạc cổ điển sang âm nhạc lãng mạn. Beethoven được coi là một trong những nhà soạn nhạc vĩ đại nhất, có ảnh hưởng tới rất nhiều nhà soạn nhạc, nhạc sĩ và khán giả về sau
Hay một tấm gương khác mà đã là người Việt Nam thì ai cũng phải biết đó là thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký, bị liệt hai tay từ hồi còn nhỏ, thầy thiệt thòi rất nhiều so với bạn bè cùng trang lứa. Ước mơ cháy bỏng của thầy là được cắp sách đến trường học tập, số phận không cản được ước mơ trong thầy, thầy đã dùng hai chân để tập viết, những buổi đầu từng cơn chuột rút tái phát, thầy đau đớn nhưng vẫn không từ bỏ khó khăn đối với thầy chỉ là để cổ vũ tinh thần thầy cứng rắn. Và cuối cùng thầy đã viết được bằng chân, những nét chữ đó là bao công sức, nghị lực của cả một đời người. Thầy không chỉ là một thầy giáo giỏi của dân tộc, mà thày còn là tấm gương về sự vượt khó đến thành công.
Câu chuyện nhỏ “ngọn gió và cây sồi” không chỉ mang đến cho chúng ta một bài học nhân sinh thật sâu sắc, con người chỉ có thể vượt qua khó khăn bằng bản lĩnh và nghị lực. Bằng sự dũng cảm và lòng kiên nhẫn…, k
Không có con đường nào là con đường bằng phẳng, cũng như không có số phận nào hạnh phúc ngay từ đầu”, chỉ có khó khăn gian truân và thử thách mới có thể đem lại sự cứng cỏi trong cuộc sống từ đó kiếm tìm được những phúc, những điều mà chúng ta mong muốn không có ý chí nghị lực thì sẽ không bao giờ thành công và hạnh phúc. Nếu tưởng tượng cuộc sống chỉ bằng lặng và con người ta luôn hài lòng với những thử thứ ta có, thì đó là cuộc sống vô nghĩa. Khó khăn sinh ra chính là tô điểm thêm cho cuộc sống và tạo nhiều điều thú vị cho con người. Nếu nhìn ở góc độ tích cực thì khó khăn chính là tự rèn giữa chúng ta, thúc đẩy suy nghĩ, hành động của mỗi chúng ta lên một tầm cao mới.
Phải thấy rằng sự bất chấp khó khăn rèn cho con người thêm mạnh mẽ, nhưng rõ ràng chỉ những người mạnh mẽ mới sẵn sàng đối mặt với thử thách, gian truân và cảm nhận được ý nghĩa bài học nhân sinh quý giá. Đã là ý kiến cho rằng “người lạc quan thấy cơ hội trong từng khó khăn, người bi quan thấy khó khăn trong từng cơ hội”. Đúng như vậy những người mạnh mẽ sẽ luôn tự tin, luôn lạc quan về chính mình, về cuộc đời, các bước thử thách. Vì vậy đối với khó khăn họ sẽ vượt qua một cách rất dễ dàng. Và người bi quan, người yếu đuối trước khó khăn thì sẽ ngược lại. Chính thế nên khoảng cách giữa mạnh mẽ và yếu đuối, bi quan và lạc quan rất xa. Sống làm sao phải cho chính cuộc đời, chính bản thân được trải nghiệm trước thử thách, gian truân. Sống làm sao cho qua những lần ấy ta rút ra những bài học, những ý nghĩa sâu sắc thì đó mới là sống.
Tuy nhiên, trong cuộc sống hiện nay vẫn còn những người thiếu nghị lực, dễ dàng bị khuất phục trước khó khăn, bất trắc, thiếu ý chí và niềm tin. Đó là một thái độ sống đang lên đáng lên án và phê phán, lối sống đó không chỉ ảnh hưởng đến mình một cá nhân mà còn ảnh hưởng xấu đến cả cộng đồng và xã hội. Sống như vậy là cách sống không có chủ đích gì, vậy sẽ rất yếu đuối dễ đến bi quan, thậm chí gục ngã hoàn toàn trước những khó khăn, những thử thách. Chính vì thế nên mỗi người hãy sống hết mình, sống mạnh mẽ và bản lĩnh, mỗi ngày trôi qua là một điều thú vị được ghi lại.
Xã hội ngày càng phát triển, con người ta cần nhận thức được ý nghĩa của việc trưởng thành từ thử thách để rèn luyện, tu dưỡng bản thân bắt kịp với xu thế, thời đại. Sống không mạnh mẽ, thiếu ý chí và niềm tin dẫn đến sự sa đọa về tâm hồn và ý nghĩ. Đó là hậu quả quan trọng nhất để mỗi chúng ta thấy rõ từ đó rèn luyện bản thân phải có nhận thức đúng đắn và hành động phù hợp trước những khó khăn, cám dỗ cuộc đời.
Bản thân là những học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, mỗi chúng ta phải cố gắng tích cực học tập và rèn luyện, dám nghĩ, dám làm, không ngại khó, ngại khổ xứng đáng với những chủ nhân tương lai xây dựng đất nước văn minh, giàu mạnh.
Chỉ là một câu chuyện nhỏ, nhưng “Ngọn gió và cây Sồi” đã đem lại cho chúng ta biết bao bài học sâu sắc, đặc biệt qua lời cảm ơn của cây sồi dành cho ngọn gió. Bài học đó là càng trở nên rõ ràng hơn, ý nghĩa hơn. Đó là bài học về cách ứng xử trước khó khăn, thử thách trên đường đời mà mỗi người ta phải học cách bản lĩnh, tự tin bước trước những “cơn gió giữ” của cuộc đời, có như thế sau này ngoảnh lại ta cũng tự hào về chính bản thân mình chính, những năm tháng mà mình đã cố gắng vươn lên làm chủ cuộc sống, làm chủ bản thân./.
Xem thêm : NGHỊ LUẬN XÃ HỘI
Xem thêm : HỌC SINH GIỎI
Chú thích : Nội dung câu chuyện như sau
Ngọn gió và cây sồi
Một ngọn gió dữ dội băng qua khu rừng già. Nó ngạo nghễ thổi tung tất cả các sinh vật trong rừng, cuốn phăng những đám lá, quật gãy các cành cây. Nó muốn mọi cây cối điều phải ngã rạp trước sức mạnh của mình. Riêng một cây sồi già vẫn đứng hiên ngang, không bị khuất phục trước ngọn gió hung hăng. Như bị thách thức, ngọn gió lồng lộn, điên cuồng lật tung khu vườn một lần nữa.
Cây sồi vẫn bám chặt đất, im lặng chịu đựng cơn giận dữ của ngọn gió và không hề gục ngã. Ngọn gió mệt mỏi đành đầu hàng và hỏi:
– Cây sồi kia ! làm sao ngươi có thể đứng vững như thế ?
Cây sồi già từ tốn trả lời:
– Tôi biết sức mạnh của ông có thể bẻ gãy hết các nhánh cây của tôi, cuốn sạch đám lá của tôi và làm thân tôi lay động. Nhưng ông sẽ không bao giờ quật ngã được tôi. Bởi tôi có những nhánh rễ vươn dài, bám sâu vào lòng đất. Đấy chính là sức mạnh sâu thẳm nhất của tôi. Càng ngày chúng sẽ phát triển càng mạnh mẽ, giúp tôi vững vàng hơn trước mọi sức mạnh của kẻ thù. Nhưng tôi phải cảm ơn ông, ngọn gió ạ ! Chính những cơn điên cuồng của ông đã giúp tôi chứng tỏ được khả năng chịu đựng và sức mạnh của mình.

Bài viết gợi ý: